yōng péi
yōng è
yōng ǎi
yōng fáng
yōng jǔ
yōng bì
yōng què
yōng shuǐ
yōng wéi
yōng chéng
yōng ài
yōng dǐ
yōng yǎng
yōng gé
yōng jūn
yōng mén
yōng gé
yōng bì
yōng zhì
yōng zhǎng
yōng bī
yōng fǒu
yōng tǔ
yōng zhǒng
yōng yì
yōng lí
yōng jué
yōng bī
yōng náng
yōng jī
yōng jié
tóu dǐ
méi dǐ
mí dǐ
lì dǐ
qīng dǐ
dào dǐ
xuān dǐ
guài dǐ
jiē dǐ
zhù dǐ
biāo dǐ
liú dǐ
jiàn dǐ
diàn dǐ
zhàng dǐ
péng dǐ
bǎo dǐ
cǎo dǐ
liàng dǐ
yōng dǐ
gè dǐ
tān dǐ
huò dǐ
tāo dǐ
jiā dǐ
lú dǐ
tiān dǐ
tàn dǐ
gēn dǐ
mài dǐ
guàn dǐ
qiū dǐ
xiáo dǐ
gǎo dǐ
àn dǐ
wò dǐ
zú dǐ
xuǎn dǐ
shuǎi dǐ
dì dǐ
tòu dǐ
náng dǐ
shèn dǐ
běn dǐ
fán dǐ
yuè dǐ
qián dǐ
lòu dǐ
yuán dǐ
duān dǐ
néng dǐ
lǎo dǐ
gāo dǐ
hǎi dǐ
chè dǐ
jī dǐ
níng dǐ
yǎn dǐ
jiǔ dǐ
tuō dǐ
xiè dǐ
xié dǐ
xīn dǐ
fēng dǐ
nián dǐ
dōu dǐ
fēng dǐ
diàn dǐ
wú dǐ
hú dǐ
jiǎo dǐ
jìn dǐ
hòu dǐ
jiāo dǐ
zhì dǐ
dǎ dǐ
lián dǐ
mò dǐ
gōng dǐ
hēi dǐ
zuò dǐ
xiāng dǐ
shí dǐ
bǐ dǐ
gēn dǐ
bān dǐ
gǔ dǐ
sī dǐ
dǎo dǐ
nèn dǐ
xiǎo dǐ
guō dǐ
pán dǐ
dà dǐ
wù dǐ
dōng dǐ
chè dǐ
tè dǐ
jǐng dǐ
mō dǐ
hé dǐ
fāng dǐ
cún dǐ
⒈ 犹阻塞。
引汉赵岐《<孟子>题辞》:“閔悼尧、舜、汤、文、周、孔之业将遂湮微,正涂壅底,仁义荒怠,佞伪驰骋,红紫乱朱。”
孙奭疏:“壅底者,言正道鬱塞而不明也。”
唐柳宗元《天说》:“人之血气败逆壅底,为痈、疡、疣赘、瘻痔,虫生之。”
宋文天祥《贺吴丞相革》:“如人四体,壅底而百病生。”
明胡应麟《少室山房笔丛·玉壶遐览一》:“百家壅底正涂之弊虽息,而神仙服食之説盛。”
壅yōng(1)(动)(本义)阻塞:~塞|~蔽。(2)(动)把土或肥料培在植物根上:~土|~肥。
底读音:dǐ,de[ dǐ ]1. 最下面的部分:底层。底座。底下(a.下面;b.以后)。海底。底肥。
2. 末了:年底。月底。到底。
3. 根基,基础,留作根据:刨根问底。底蕴。底稿。底版。
4. 图案的基层:白底蓝花的瓶子。
5. 何,什么:底事伤感。
6. 古同“抵”,达到。