huá jiē
huá huò
huá niè
huá wū
huá wǎn
huá yín
huá jū
huā yīng
huá fēng
huá méng
huá huī
huá sháo
huá lín
huá suì
huá zāng
huá luán
huá guàn
huá chǐ
huá sè
huá jīng
huá xǔ
huá cáng
huá guì
huá zhěng
huá fēng
huá huàn
huá zǎo
huá zhōng
huá jīng
huá jiān
huá cuī
huá mǐn
huá wò
huá yuè
huá yǎn
huá yán
huá è
huá xiǎn
huá rén
huá fā
huá fú
huá xuān
huá bìn
huá zhōng
huá yù
huá lì
huá sī
huá mì
huá de
huá hán
huá jìn
huá cǎi
huá dēng
huá rùn
huá qiáo
huá yáng
huá ǒu
huá jìng
huá shèng
huá càn
huá jiàn
huá jù
huá dōng
huá dài
huá sù
huá biàn
huá zhōu
huá fǔ
huá wěi
huá zhī
huá zhuàn
huá piān
huá xù
huá róng
huá dèng
huá rǎng
huá lì
huá piāo
huá jìng
huá xūn
huá pò
huá báo
huá yào
huá yán
huá jìng
huá rù
huá qiān
huá zhǔ
huā yè
huá chǔ
huá nà
huá yǔ
huá shuō
huā shí
huá píng
huá diàn
huá gǔn
huá biǎo
huá yí
huá wū
huá gōng
huá xiòng
huá ào
huà sōng
huá zǎo
huá píng
huá xiān
huá xù
huá dàn
huá róng
huá tài
huá gài
huá jié
huá lǐ
huá xī
huá zú
huá è
huá chí
huá cǎi
huà tuó
huá jìng
huá miào
huá yì
huá yú
huá suǐ
huá qīng
huá yuán
huá nián
huá yuè
huá è
huá míng
huá shàn
huá huī
huá shì
huà shān
huá xià
huá lí
huá mì
huá wǔ
huá gǔ
huá qǐ
huá hàn
huá zhòu
huá gòu
huá niǎn
huá kū
huá lín
huá yào
huá tā
huá yán
huá kuàng
huá yàn
huá zhòng
huá chóng
huá guó
huá hàn
huá wǔ
huá zhāng
huá yīng
huá běi
huá zhǎo
huá fá
huá dāng
huá mán
huá jǐng
huá yù
huá fù
huá shē
huá gǒng
huá cí
huá xīng
huá fāng
huá fù
huá zhì
huà biǎn
huá shǐ
huá guān
huá lè
huá guāng
huá wén
huá liú
huá biāo
huá mí
huá jiān
huá dàn
huá yào
huā shèng
huá zōng
huá nán
huá xū
huá diān
huá hǎo
huá wàng
huá měi
huá zī
huá zhí
huá zān
huá jiān
huá shěng
huá jīng
huá sōng
huá mào
huá zī
huá hào
huá xuǎn
⒈ 形容枝叶繁茂。
引《古诗十九首·庭中有奇树》:“庭中有奇树,緑叶发华滋。”
宋王安石《今日非昨日》诗:“仰看青青叶,亦復少华滋。”
清方文《送三兄仁植先生应召北上》诗之四:“受气本不殊,华滋有先后。”
⒉ 润泽。
引唐李白《大猎赋》:“诞金德之淳精兮,漱玉露之华滋。”
明刘基《述志赋》:“漱飞泉之华滋兮,浥灝露之醇英。”
⒊ 形容容色丰美滋润。
引唐骆宾王《同辛簿简仰酬思玄上人林泉》诗之二:“坐叹华滋歇,思君谁为言?”
郑泽《赠钝根游海上》诗:“归期準如燕,颜色当华滋。”
⒋ 比喻优美的文辞。
引清吴定《祭家蕙川文》:“子之文章,具体吾师,灌欧沃苏,献其华滋。”
1. 美丽而有光彩的:华丽。华艳。华彩。华贵。华章。华表(亦称“桓表”)。华盖。
2. 精英:精华。含英咀(jǔ)华。
3. 开花:华而不实。春华秋实。
4. 繁盛:繁华。荣华富贵。
5. 奢侈:浮华。奢华。
6. 指中国或汉族:华夏。中华。华裔。华胄(a.华夏的后裔;b.贵族的后裔)。华工。
7. 敬辞,用于跟对方有关的事物:华翰(称人书信)。华诞(称人生日)。华居(称人住宅)。
8. 头发花白:华发(fà)。华颠(指年老)。
9. 指时光:年华。韶华。
滋读音:zī滋zī(1)(动)滋生:~蔓|~事|~芽。(2)(动)增添;加多:~补|~味|~益|~阴。