tí àn
tí pò
tí xùn
tí bāng
tí bǐ
tí mìng
tí shén
tí cún
tí dì
tí zhì
tí tóu
tí niàn
tí zhì
tí fēng
tí lán
tí míng
tí dān
tí yào
tí tí
tí yù
tí zǎo
tí dāo
tí jià
tí yù
tí shēng
tí chún
tí líng
tí kōng
tí hūn
tí wèn
tí shì
tí qǐng
tí ěr
tí liáng
tí bǐ
tí qín
tí jiǎng
tí chū
tí gāo
tí qiè
tí qián
tí zhèn
tí fǎ
tí wèn
tí jiàn
tí lǐ
tí xiàn
tí hú
tí jí
tí duō
dī fang
tí gōng
tí è
tí bǔ
tí liàn
tí diǎn
tí jǔ
tí shěn
tí hái
tí cí
tí gāng
tí háng
tí xié
tí fēng
tí kuǎn
tí xiāng
tí lǐng
tí chàng
tí lǔ
tí fú
tí wèi
tí gāng
tí dào
tí tái
tí shěng
tí dū
tí hé
tí bō
tí àn
tí yè
tí dēng
tí jí
tí jī
tí bèi
tí wèng
tí shè
tí gǔ
tí diào
tí jiū
tí jiě
tí yǐn
tí xiàng
tí màn
dī liu
tí sù
tí xiá
tí xīn
tí bào
tí kòng
tí dàng
tí xué
tí jiē
tí qí
tí yì
tí jiào
tí jiāo
tí héng
tí héng
tí bāo
tí fú
tí qǔ
tí shǒu
tí lāo
tí ǒu
tí wò
tí dùn
tí jiǎng
tí huā
tí guàn
tí bá
tí qǐ
tí xiū
tí dōu
tí xǐng
tí chàng
tí bīng
tí liú
tí sī
tí chéng
tí zi
tí lú
tí hōu
wǎng qí
tí qí
dí qí
yuán qí
gōng qí
yuán qí
luó qí
dòu qí
tún qí
yuè qí
luó qí
máo qí
mù qí
dǎo qí
ní qí
shēng qí
xióng qí
jí qí
hè qí
yú qí
xiāo qí
shè qí
zhàn qí
gòu qí
chūn qí
chē qí
yóu qí
chǎn qí
tiě qí
xiāo qí
yóu qí
chuán qí
chí qí
lóng qí
dōu qí
lián qí
lán qí
tiē qí
jīng qí
bái qí
zhēn qí
qiān qí
lián qí
hú qí
hǔ qí
rì qí
dié qí
jiàn qí
bù qí
bǎi qí
jùn qí
páng qí
chóu qí
jiǎ qí
shuò qí
biāo qí
ruì qí
huàn qí
biān qí
yì qí
mǎ qí
piào qí
zhòng qí
guǎng qí
chāo qí
liáng qí
zuò qí
cóng qí
xíng qí
guō qí
yòu qí
tí qí
xiāng qí
guān qí
hú qí
xuān qí
hòu qí
fú qí
yún qí
kuà qí
zī qí
tuó qí
shàn qí
kǎi qí
zōu qí
wǔ qí
gū qí
shěng qí
fēi qí
liè qí
wěi qí
tū qí
yǔ qí
piào qí
bào qí
zhuī qí
fēng qí
yú qí
xiào qí
dié qí
chéng qí
jiě qí
qīng qí
dān qí
hòu qí
⒈ 即缇骑。逮捕犯人的官役。参见“緹骑”。
引清戴名世《左忠毅公传》:“忠贤矫旨遣提骑逮光斗、涟入京考鞫。”
1. 垂手拿着有环、柄或绳套的东西:提壶。提灯。提篮。提包。提盒。提纲挈领。
2. 引领(向上或向前等):提心吊胆。提升。提挈。提携。
3. 说起,举出:提起。提出。提醒。提倡。提议。提名。提案。提要。
4. 将犯人从关押之处带出来:提审。提犯人。
5. 率领,调遣:提兵。
6. 取出:提取。提货。
7. 汉字笔形之一,即挑。
8. 舀取油、酒等液体的一种用具:油提。酒提。
9. 古代鼓名:“师帅执提”。
10. 姓。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。