liù yīng
jīng yīng
hào yīng
ruò yīng
qióng yīng
liú yīng
jiàng yīng
fēi yīng
nǚ yīng
sì yīng
hóng yīng
mín yīng
zhòng yīng
xiá yīng
xián yīng
piāo yīng
yán yīng
xiāng yīng
é yīng
jùn yīng
huáng yīng
tiān yīng
luò yīng
fēi yīng
qiū yīng
yú yīng
cí yīng
háo yīng
zǐ yīng
fū yīng
xié yīng
dān yīng
shuāng yīng
ā yīng
lán yīng
dàn yīng
jīng yīng
miào yīng
shān yīng
mài yīng
cán yīng
qiào yīng
luò yīng
hán yīng
bì yīng
shēng yīng
wǎn yīng
wén yīng
fā yīng
ěr yīng
fǎng yīng
zǐ yīng
lǜ yīng
shì yīng
shùn yīng
hóng yīng
chūn yīng
shí yīng
máo yīng
huā yīng
rén yīng
chǔ yīng
jùn yīng
xióng yīng
cān yīng
cái yīng
zhòng yīng
lí yīng
yuān yīng
qiū yīng
xiù yīng
sù yīng
cāng yīng
jīng yīng
qún yīng
méi yīng
téng yīng
jiǔ yīng
guī yīng
jīng yīng
yún yīng
hán yīng
qí yīng
dài yīng
qián yīng
⒈ 娥皇、女英的并称。相传为帝尧二女, 帝舜之二妃。参见“娥皇”、“女英”。
引晋葛洪《抱朴子·博喻》:“娥英任姒不以蚕织为首称, 汤武汉高不以细行招近誉。”
唐张说《鄎国长公主神道碑》:“臣闻尧有娥英,致九族之敦序。”
元汪克宽《题道士张湛然弹琴诗卷》诗:“娥英泣洒湘筠斑,迁客相逢话羈旅。”
⒉ 女官名。
引《北史·后妃传序》:“后主(高纬 )既立二后,昭仪以下皆倍其数。又置左右娥英,比左右丞相。”
《北史·后妃传下·齐后主冯淑妃》:“后主以李祖钦女为左昭仪,进为左娥英。 裴氏为右娥英。娥英者,兼取舜妃娥皇、女英名, 阳休之所制。”
娥é(1)(名)美女:宫~。(2)(形)美好:~眉 。
英读音:yīng英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。