bēng diān
bēng tān
bēng pò
bēng chá
bēng yǔn
bēng kuì
bēng cuī
bēng quē
bēng cuì
bēng hōng
bēng jǔ
bēng bì
bēng jué
bēng quē
bēng jiǎo
bēng chéng
bēng sàng
bēng huài
bēng xī
bēng fèi
bēng bō
bēng zhā
bēng qiān
bēng jiě
bēng yǔn
bēng liè
bēng zhèng
bēng rǎo
bēng làng
bēng dǎo
bēng luò
bēng dòng
bēng gěng
bēng shí
bēng chí
bēng kè
bēng qīng
bēng shāng
bēng huǐ
bēng jí
bēng jié
bēng lòu
bēng bēn
bēng hào
bēng yún
bēng pǐ
bēng liū
bēng gǎn
bēng jiè
bēng tuí
bēng bāo
bēng yǔn
bēng hōng
bēng tā
bēng lún
bēng shì
bēng bēng
bēng tuí
bēng tuó
bēng fèn
bēng xiè
bēng téng
bēng dàng
bēng wén
bēng fēn
bēng sǔn
bēng zhuì
bēng xīn
bēng hài
bēng lí
bēng luàn
bēng chè
bēng chāi
bēng cú
bēng kuì
bēng pán
bēng tuó
bēng xiàn
bēng tuān
bēng chǐ
bēng bèi
kuàng zhuì
xià zhuì
huāng zhuì
bù zhuì
yān zhuì
pò zhuì
qì zhuì
qīng zhuì
dàng zhuì
diē zhuì
jiāng zhuì
shī zhuì
huī zhuì
léi zhuì
lún zhuì
tiǎn zhuì
piāo zhuì
bēng zhuì
wěi zhuì
bó zhuì
zhé zhuì
kuì zhuì
tuí zhuì
diān zhuì
héng zhuì
yǔn zhuì
chí zhuì
mí zhuì
shàn zhuì
kàng zhuì
duò zhuì
líng zhuì
fèi zhuì
diāo zhuì
pái zhuì
diǎn zhuì
yǔn zhuì
yí zhuì
mǐn zhuì
diào zhuì
piān zhuì
yù zhuì
diāo zhuì
ěr zhuì
zhú zhuì
piāo zhuì
yīn zhuì
tuí zhuì
fù zhuì
⒈ 倒塌坠落。
引《列子·天瑞》:“杞国有人忧天地崩坠,身亡所寄,废寝食者。”
汉王充《论衡·效力》:“至于大石,沙土不覆,山不能持,处危峭之际,则必崩坠于坑谷之间矣。”
⒉ 指坠落。
引明唐顺之《叙广右战功》:“甚者我所任为乡导,往往为贼,误我入死地,崩坠厓谷,不战而糜烂者过半。”
⒊ 碎裂;摧裂。
引《宋书·庐江王袆传》:“朕当时惶骇,五内崩坠,于其语次,劣得小止。”
1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。
坠读音:zhuì坠(1)(动)〈书〉落:~马|~落|~地。(2)(动)(沉重的东西)往下垂;垂在下面:果子把树枝~弯了。(3)(动)因分量重而下垂。~下头去。(4)(名)(~子、~儿)垂吊在下面的东西:耳~儿|扇~儿。