huǐ cī
huǐ fú
huǐ cuì
huǐ lí
huǐ zǐ
huǐ shāng
huǐ qì
huǐ diē
huǐ jǔ
huǐ mà
huǐ shāng
huǐ yì
huǐ yú
huǐ chán
huǐ sǔn
huǐ jié
huǐ fěi
huǐ luò
huǐ jiā
huǐ zī
huǐ suì
huǐ jí
huǐ zhuāng
huǐ yán
huǐ dàng
huǐ lín
huǐ dú
huǐ ruò
huǐ yán
huǐ chèn
huǐ liè
huǐ jūn
huǐ è
huǐ miàn
huǐ chē
huǐ mái
huǐ xíng
huǐ chǒu
huǐ yù
huǐ bàng
huǐ bài
huǐ duǎn
huǐ zì
huǐ yí
huǐ rǔ
huǐ shé
huǐ zhài
huǐ dǐ
huǐ mù
huǐ mǒ
huǐ shì
huǐ cì
huǐ cuì
huǐ bì
huǐ chāi
huǐ bāo
huǐ diàn
huǐ jìn
huǐ tì
huǐ jí
huǐ mǐn
huǐ bìng
huǐ sǐ
huǐ fāng
huǐ zǐ
huǐ wū
huǐ shàn
huǐ hài
huǐ bì
huǐ xiào
huǐ báo
huǐ cháo
huǐ quē
huǐ fá
huǐ yán
huǐ zōng
huǐ jué
huǐ zì
huǐ jiān
huǐ huà
huǐ yuē
huǐ dǎ
huǐ huài
huǐ zé
huǐ dú
huǐ zèn
huǐ quē
huǐ chǐ
huǐ zhái
huǐ gé
huǐ shàn
huǐ dùn
huǐ róng
huǐ bàng
huǐ fèi
huǐ miè
huǐ tū
huǐ chè
huǐ xuē
huǐ miào
shì mǒ
gōu mǒ
diàn mǒ
xuē mǒ
jié mǒ
huǐ mǒ
chú mǒ
diǎn mǒ
shān mǒ
kāi mǒ
huī mǒ
diū mǒ
gǎi mǒ
lǐng mǒ
yóu mǒ
shí mǒ
yī mǒ
nì mǒ
gài mǒ
liàng mǒ
dǎ mǒ
tǎng mǒ
tú mǒ
nóng mǒ
màn mǒ
dǎo mǒ
cā mǒ
chuāi mǒ
guǒ mǒ
chù mǒ
pī mǒ
dāo mǒ
niǎn mǒ
biāo mǒ
dōu mǒ
kǒu mǒ
⒈ 勾销作废。
引宋陆游《老学庵笔记》卷四:“﹝颜巽﹞自是豪猾益甚,以药涂盐钞而用,既毁抹,赂主者浸洗之,药尽而钞不伤,虽老于其事者,不能辨。”
《元典章·户部十三·私债》:“民间私借钱债,验元借底契,止还一本一利。其间虽有续倒文契,当官毁抹,并不准使。”
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
抹读音:mǒ,mò,mā[ mǒ ]1. 涂:涂抹。抹粉(喻美化或掩饰)。抹黑(喻丑化)。抹子(瓦工用来抹灰泥的器具。亦称“抹刀”)。
2. 揩,擦:抹拭。哭天抹泪。
3. 除去,勾掉,不计在内:抹煞。
4. 轻微的痕迹:“林梢一抹青如画”。一抹余晖。