jiān pái
jiān kè
jiān dān
jiān xià
jiān qián
jiān bǐ
jiān suí
jiān wú
jiān èr
jiān yú
jiān hé
jiān pái
jiān bì
jiān pò
jiān pàn
jiān bā
jiān gǒng
jiān mī
jiān jiǎ
jiān rèn
jiān chēng
jiān yú
jiān jiān
jiān zhù
jiān bù
jiān tóu
jiān kāo
jiān qǐ
jiān niǎn
jiān tiāo
jiān zǐ
jiān kuān
jiān chà
jiān fù
jiān jiǎ
jiān yú
jiān fū
jiān fēng
jiān mí
jiān jǐng
jiān wō
jiān tòng
jiān fàn
jiān pī
jiān bǎ
jiān chéng
jiān mó
jiān xiàng
jiān bèi
jiān xī
jiān bǎng
jiān bài
jiān qiáng
jiān bó
肩膀jiānbǎng
(1) 同“.肩1”
英shoulder⒈ 人体颈下臂上部分。
引《红楼梦》第三一回:“﹝黛玉﹞一面説,一面拍着袭人的肩膀。”
周立波《山乡巨变》上二:“竹扁担在她那浑圆结实的肩膀上一闪一闪的。”
⒉ 比喻勇于或能够承担的责任。
引元乔吉《扬州梦》第四折:“我做了强项令,肩膀硬。”
曹禺《王昭君》第二幕:“萧育严猛尚威,是一个有决断、有肩膀的汉子。”
肩部的统称。
肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。
膀读音:bǎng,páng,pāng[ bǎng ]1.(—子)胳膊上部靠肩的部分:他的两~真有劲。
2.(—儿)鸟类等的翅膀。