duó qù
duó shén
duó sī
duó zōng
duó mén
duó què
duó wù
duó xuè
duó qì
duó biāo
duó qǔ
duó cǎi
duó āi
duó páo
duó jià
duó láo
duó fèng
duó dí
duó zhí
duó zǒu
duó guān
duó bǐng
duó jué
duó zhì
duó quán
duó de
duó zhuǎn
duó pò
duó shì
duó yī
duó qíng
duó tāi
duó fú
duó rǎng
duó kuí
duó mù
duó lún
duó xí
duó dǎn
duó yí
duó rén
duó guàn
duó lù
duó yìn
duó jǐn
duó lǐ
táo yí
yùn yí
qì yí
chú yí
zhèng yí
qǐ yí
qián yí
píng yí
píng yí
guān yí
jiāo yí
yān yí
yóu yí
yī yí
piān yí
dào yí
biàn yí
xiě yí
fú yí
shàn yí
tì yí
tōng yí
wēi yí
fēng yí
tuī yí
qiān yí
piāo yí
fān yí
qǐ yí
yú yí
niǎn yí
guī yí
liàng yí
piāo yí
gǎi yí
gēng yí
huá yí
wén yí
wèi yí
qiān yí
quān yí
shè yí
gǎn yí
fèng yí
yǎn yí
zhòng yí
nà yí
xí yí
mò yí
zhī yí
bān yí
fēn yí
wù yí
huàn yí
chà yí
nuó yí
zhuǎn yí
duó yí
duì yí
mì yí
téng yí
dòng yí
qīng yí
yú yí
⒈ 夺此移彼;转移。
引《后汉书·献帝纪论》:“传称鼎之为器,虽小而重,故神之所宝,不可夺移。”
晋曹摅《感旧诗》:“廉藺门易轨, 田竇相夺移。”
⒉ 动摇改变。
引唐孟郊《同年春宴》诗:“愿保金石志,无令有夺移。”
《新唐书·赵彦昭传》:“彦昭顾己处外,恐权宠夺移,不悦。”
夺duó(1)(动)强取;抢:~取。(2)(动)争取得到:~高产。(3)(动)作决定:定~。(4)(动)使失去:剥~。(5)(动)失去;脱漏(文字):讹~。(6)(动)冲:~门而入。
移读音:yí移yí(1)(动)移动:转~。(2)(动)改变;变动:~风易俗|贫贱不能~。