nán mì
nàn rì
nán gǎo
nán yú
nán sè
nán kǔ
nán rěn
nán shòu
nán mín
nán bàn
nàn qiáo
nán wéi
nán jié
nán dǒng
nán wèn
nán bó
nán shì
nán chǔ
nán shuō
nán wàng
nán pīn
nán běn
nán zhù
nán dāng
nán cí
nán tuó
nán jiě
nán míng
nàn bāo
nán dé
nàn dì
nán bì
nán bǎo
nán dù
nán shuō
nán néng
nán wén
nán tīng
nán yīn
nán dǎo
nán chán
nán xùn
nán yì
nán guò
nán è
nán yí
nán kān
nán guān
nán rèn
nán rén
nán rán
nán háng
nán yìn
nán shě
nán chǎn
nán tí
nán nài
nán è
nán huì
nán xiōng
nán jìn
nán shé
nán yán
nán wéi
nán chī
nán guài
nán jí
nán yǐ
nán ái
nán è
nán diǎn
nán dào
nán qiú
nán xīn
nán chén
nán kàn
nán huó
nán zhǐ
nán chǎn
nán miǎn
nán lǎo
nán áo
亦作“难阸 ”。亦作“难厄 ”。犹危难。
汉崔瑗《司隶校尉箴》:“吞舟之网,以济难阸。”《后汉书·左雄传》:“伏见议郎左雄 ,数上封事,至引陛下身遭难戹,以为警戒。” 唐裴铏《传奇·陶尹二君》:“於难厄之中,遂出奇计,因脱斯祸。”
1. 不容易,做起来费事:难处。难度。难点。难关。难熬。难耐。难产。难堪。难题。难以。难于。困难。畏难。急人之难。
2. 不大可能办到,使人感到困难:难免。难为。难保。难怪。难倒(dǎo )。难道。难能可贵。
3. 不好:难听。难看。
戹读音:è同“厄”。