jiāo jiǎ
jiāo bì
jiāo tōu
jiāo rì
jiāo lǔ
jiāo jiān
jiāo yuē
jiāo mǎ
jiāo lì
jiāo huá
jiāo xiá
jiāo ān
jiāo shē
jiāo hān
jiāo gù
jiāo nì
jiāo dù
jiāo dù
jiāo kuā
jiāo shù
jiāo qiè
jiāo chǒng
jiāo cháng
jiāo mǎn
jiāo chóng
jiāo dàn
jiāo yì
jiāo dài
jiāo ào
jiāo bào
jiāo ài
jiāo shū
jiāo wán
jiāo háo
jiāo màn
jiāo jù
jiāo hěn
jiāo xiōng
jiāo jìng
jiāo kōng
jiāo áo
jiāo yì
jiāo zhàn
jiāo ruò
jiāo zhǔ
jiāo kàng
jiāo shèng
jiāo měi
jiāo rén
jiāo fá
jiāo jiǎn
jiāo fèn
jiāo tài
jiāo zhì
jiāo yú
jiāo kàng
jiāo yě
jiāo chǐ
jiāo xiè
jiāo zhuān
jiāo líng
jiāo chǐ
jiāo tài
jiāo chén
jiāo jué
jiāo chěng
jiāo kàng
jiāo xiá
jiāo jiāo
jiāo lìn
jiāo pì
jiāo jūn
jiāo chóng
jiāo yín
jiāo màn
jiāo cāi
jiāo tà
jiāo duò
jiāo dàng
jiāo kàng
jiāo wù
jiāo hěn
jiāo zì
jiāo áo
jiāo tān
jiāo xiāng
jiāo chī
jiāo dīng
jiāo bà
jiāo nuò
jiāo wàng
jiāo jiǎn
jiāo zūn
jiāo yì
jiāo qiān
jiāo hú
jiāo qīn
jiāo xǔ
jiāo wěn
jiāo duò
jiāo lǔ
jiāo fàng
jiāo liè
jiāo shàng
jiāo níng
jiāo qī
jiāo wǔ
jiāo juàn
jiāo zǐ
jiāo jù
jiāo hàn
jiāo è
jiāo bèi
jiāo jīn
jiāo jì
jiāo bà
jiāo hèng
jiāo wán
jiāo kuā
jiāo dà
jiāo fù
jiāo zú
jiāo huò
jiāo juàn
jiāo guā
jiāo ào
jiāo jié
jiāo ěr
jiāo zòng
jiāo xíng
jiāo bīng
jiāo jié
jiāo nù
jiāo yíng
jiāo róng
jiāo sì
jiāo měng
jiāo nì
jiāo sì
jiāo lìn
jiāo féi
jiāo cuì
jiāo shàn
jiāo ér
jiāo lì
jiāo cái
jiāo zào
jiāo lè
jiāo huāng
jiāo fù
jiāo xīn
jiāo xié
jiāo jǐng
jiāo sè
jiāo néng
jiāo jiāng
jiāo zhì
jiāo jūn
jiāo shān
jiāo shì
jiāo àn
jiāo yì
jiāo cōng
jiāo kuáng
jiāo zhà
jiāo qì
jiāo yáng
jiāo hěn
jiāo mào
jiāo xī
jiāo xū
jiāo yàn
jiāo jié
jiāo lì
jiāo guì
jiāo shǔ
jiāo dí
jiāo dài
jiāo yōng
jiāo zī
jiāo guǎng
jiāo jiàn
jiāo fú
jiāo yáng
jiāo wáng
dú ěr
sǐ ěr
xián ěr
jiè ěr
jīn ěr
yí ěr
shí ěr
bǐng ěr
mài ěr
fěn ěr
biǎo ěr
lì ěr
chuí ěr
guì ěr
zhēn ěr
yào ěr
mì ěr
guǒ ěr
yáo ěr
jiǎo ěr
fāng ěr
jiān ěr
dān ěr
gān ěr
jiāo ěr
wǔ ěr
lè ěr
cān ěr
xiāng ěr
fú ěr
yòu ěr
gōu ěr
zhòng ěr
yú ěr
lù ěr
qiǔ ěr
gé ěr
diào ěr
bǎo ěr
⒈ 骄君之饵。喻指爵禄。
引语本《汉书·叙传上》:“桓生欲借其书, 嗣 ( 班嗣 )报曰:‘若夫严子者,絶圣弃智……不絓圣人之罔,不齅骄君之饵。’”
颜师古注:“饵谓爵禄。君所以制使其臣,亦犹钓鱼之设饵也。”
南朝梁任昉《到大司马记室笺》:“虽情谬先觉,而迹沦骄饵。”
唐骆宾王《夏日游德州赠高四》诗:“骄饵去易沦,忌途良可畏。”
骄jiāo(1)(形)骄傲:戒~戒躁|反~破满。(2)(形)〈书〉猛烈:~阳。
饵读音:ěr饵ěr(1)(名)糕饼。(2)(名)钓鱼用的鱼食。(3)(动)引诱。