huò yóu
huò yīn
huò jiē
huò dú
huò zuì
huò hai
huò huò
huò zāi
huò mén
huò nán
huò shì
huò mǔ
huò duān
huò zhé
huò kù
huò dòu
huò luàn
huò yāng
huò méi
huò niè
huò tāi
huò tī
huò jī
huò niǎo
huò fú
huò běn
huò shuǐ
huò sàng
huò yín
huò fá
huò qiān
huò jī
huò xìn
huò zhǒng
huò miáo
huò qiǎn
huò shì
huò kuí
huò rén
huò móu
huò luó
huò shǒu
huò zāi
huò xì
huò xīn
huò yě
huò huàn
huò xiāng
huò zéi
huò yuán
huò biàn
huò lì
huò suì
huò bài
huò zī
huò shì
huò shū
huò pì
huò dǐ
huò gēn
huò quán
huò xiōng
huò dú
huò rǔ
huò shǐ
huò jǐ
pǐn tāi
yuán tāi
qī tāi
bào tāi
fān tāi
bào tāi
duò tāi
huò tāi
lún tāi
huái tāi
pián tāi
bǎo tāi
sǐ tāi
dǎ tāi
pī tāi
gāng tāi
hán tāi
jiāng tāi
nú tāi
yíng tāi
shēng tāi
guǐ tāi
zhuì tāi
shuāng tāi
tuō tāi
hè tāi
jié tāi
fēng tāi
duó tāi
duō tāi
pēi tāi
yāo tāi
shèng tāi
jiè tāi
ruǎn tāi
mò tāi
guài tāi
jiàn tāi
tóu tāi
zǒu tāi
zhū tāi
chē tāi
kū tāi
xuán tāi
luò tāi
huī tāi
fù tāi
kǔ tāi
tiě tāi
ní tāi
bàng tāi
fēng tāi
huái tāi
mǔ tāi
huà tāi
chū tāi
máo tāi
lù tāi
fán tāi
pín tāi
jiāo tāi
bāo tāi
chē tāi
tuō tāi
méi tāi
jī tāi
bèi tāi
cán tāi
huá tāi
niáng tāi
祸胎huòtāi
(1) 致祸的根源
[.好工具]例闲居少祸胎英bane;breeder of future trouble⒈ 犹祸根。
引语出汉枚乘《上书谏吴王》:“福生有基,祸生有胎,纳其基,絶其胎,祸何自来?”
《晋书·文苑传·曹毗》:“名为实宾,福萌祸胎。”
唐罗隐《钱》诗:“志士不敢道,贮之成祸胎。”
柳亚子《杜斌丞先烈挽诗》之二:“三秦城闕气佳哉,纵敌当年是祸胎。”
语本汉.枚乘〈上书谏吴王〉:「福生有基,祸生有胎。纳其基,绝其胎,祸何自来?」指祸害发生的源始。《晋书.卷九二.文苑传.曹毗传》:「名为实宾,福萌祸胎,朝敷荣华,夕归尘埃。」《红楼梦.第三回》:「我有一个孽根祸胎,是家里的混世魔王。」也作「祸始」。
祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。
胎读音:tāi胎tāi(1)(名)母体内的幼体;胚胎:幼~。(2)(名)怀孕或生育的次数:头~|二~。(3)(名)(胎儿)衬在衣服、被褥等的面子和里子之间的东西:棉花~。(4)(名)(胎儿)某些器物的坯:泥~儿。(5)(名)轮胎。〈外〉英语。