cí yǔ
cí lín
cí fǎ
cí shì
cí yǒu
cí diào
cí fèi
cí yì
cí zhuàng
cí bó
cí fǔ
cí huá
cí xiān
cí zǔ
cí zhǔ
cí zǎo
cí shǒu
cí gé
cí guāi
cí tú
cí xùn
cí yuán
cí tǒng
cí sù
cí wén
cí liú
cí jí
cí xiàng
cí yuán
cí jiā
cí huáng
cí qǔ
cí lìng
cí zhì
cí qióng
cí zhǐ
cí jiān
cí shǒu
cí zhǐ
cí tǐ
cí shè
cí kù
cí wèi
cí yǎ
cí guān
cí hàn
cí tóu
cí bǐ
cí jìn
cí yòu
cí àn
cí mù
cí shǐ
cí lèi
cí yì
cí qiāng
cí zhuì
cí pǔ
cí pǐn
cí xìng
cí jù
cí tǒng
cí lǜ
cí xù
cí chuán
cí pái
cí mìng
cí zhá
cí yè
cí diǎn
cí yán
cí sè
cí dié
cí yùn
cí míng
cí rén
cí yè
cí xīn
cí chǎng
cí yì
cí è
cí zhì
cí qióng
cí fēng
cí biàn
cí yù
cí juàn
cí yuán
cí chén
cí shì
cí kē
cí xíng
cí zú
cí zhàng
cí jié
cí bǐng
cí cáo
cí yú
cí méng
cí zhí
cí mén
cí gǔ
cí tíng
cí jì
cí lǐ
cí fù
cí yuán
cí zuò
cí cǎi
cí guǎn
cí ér
cí zhāng
cí yīn
cí yīng
cí pǐ
cí cǎi
cí sòng
cí pài
cí jìng
cí huà
cí tiáo
cí zōng
cí mào
cí chàn
cí shuō
cí huì
cí yǐn
cí xiàng
cí jiān
cí zhǐ
cí fēng
cí cái
cí sù
cí bō
cí fēng
cí qì
cí yǎn
cí wéi
cí xué
cí jiàng
cí xiàng
cí cán
cí kè
cí hǎi
cí shǔ
cí biàn
cí yì
cí wěi
cí tán
cí gēn
cí tí
cí yuē
cí yuàn
cí fàn
cí xióng
cí jià
cí zōng
cí mó
cí tǔ
jiāo pài
tóu pài
jiǔ pài
nán pài
wén pài
gāo pài
huì pài
zhī pài
zhēng pài
shì pai
qiāng pài
zāi pài
wài pài
gē pài
yī pài
huà pài
yòu pài
dǎng pài
jiào pài
xiǎo pài
yā pài
mǐn pài
liú pài
cí pài
lè pài
xué pài
hǎi pài
sǎ pài
kē pài
yì pài
huī pài
qì pài
bié pài
mò pài
chuán pài
méi pài
fēn pài
gāi pài
qīn pài
zāng pài
tuō pài
guān pài
jí pài
jīng pài
shí pai
diǎn pài
luò pài
zá pài
fēng pài
líng pài
wú pài
xuǎn pài
xié pài
wǎn pài
wěi pài
wāi pài
yǎn pài
tiáo pài
tè pài
qiǎn pài
pēng pài
tān pài
yuán pài
pù pài
lǎo pài
gōng pài
yǔ pài
biān pai
rèn pài
diào pài
xīn pài
zōng pài
zhī pài
fǎn pài
zhǐ pài
lín pài
zuǒ pài
dí pài
zhèng pài
jūn pài
jiā pài
lái pai
shī pài
bāng pài
yáng pài
lún pài
jiù pài
tí pài
zuò pài
⒈ 词的流派。
引况周颐《蕙风词话》卷二:“《须溪词》中,间有轻灵婉丽之作。似乎元明已后词派,导源乎此。”
朱祖谋《望江南·杂题我朝诸名家词集后》词:“不分诗名叨一饌,居然词派有连枝。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
派读音:pài派pā(1)(名)派司(pā·si)指厚纸印成的或订成本儿的出入证、通行证等。(2)(名)派司(pā·si)指通过0;准于通过(检查、关卡、考试等)。派pài(1)(名)指立场、见解或作风、习气相同的一些人:帮~|党~。(2)(名)作风或风度:气~。(3)(量)ɑ)用于派别:两~学者对这个问题有两种不同的看法。b)用于景色、气象、声音、语言等(前面用‘一’):两~学者对这个问题有两种不同的看法。b)用于景色、气象、声音、语言等(前面用‘一’)(4)(名)〈书〉江河的支流:支~。(5)(动)分配;派遣:~人|~定工作|委~|选~。(6)(动)指摘(别人过失):~不是。