biāo zhì
biāo zhì
biāo zhāi
biāo cǎi
biāo yáo
biāo bǎng
biāo jì
biāo péng
biāo bō
biāo mài
biāo pái
biào mò
biāo méi
biāo jiè
biāo jiē
biāo pì
biāo yù
biāo tí
biāo qiè
biāo shēn
biāo bǎng
biāo shuō
biāo jǔ
biāo lüè
biāo jué
biāo qì
biāo chì
biāo huò
biāo xiǎn
biāo luò
biāo yǔn
biāo mù
biāo gé
biāo fú
biāo biāo
biāo guān
biāo qián
liáo fú
jiǎn fú
qīng fú
hóng fú
chú fú
pāo fú
jiǎo fú
fǎng fú
zhǎn fú
zhǔ fú
yíng fú
jiǎo fú
piāo fú
pì fú
yíng fú
yíng fú
chuī fú
zōng fú
yīng fú
shì fú
kǎi fú
jī fú
mó fú
pái fú
jiǔ fú
pī fú
zhǎn fú
tí fú
dà fú
guò fú
bá fú
shàn fú
fǔ fú
jīn fú
biāo fú
tí fú
kuāng fú
zhuó fú
qū fú
jiān fú
qīng fú
guī fú
lú fú
yù fú
zhāo fú
zhào fú
nì fú
piāo fú
wéi fú
jǐng fú
fěn fú
gù fú
bái fú
fàn fú
mó fú
sǎo fú
shù fú
miè fú
bāo fú
zhú fú
jiǎn fú
bǐng fú
zhěng fú
fǔ fú
xǐ fú
zhòng fú
mó fú
huī fú
⒈ 弹奏古琴的抚按指法。
引《淮南子·修务训》:“今夫盲者目不能别昼夜,分白黑;然而搏琴抚弦,参弹復徽,攫援摽拂,手若蔑蒙,不失一弦。”
高诱注:“摽拂,敷也。”
1. 挥之使动:“曹子摽剑而去之”。
2. 高扬:“摽然若秋云之远”。
3. 古同“标”,标榜。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。