bāng zǔ
bāng mào
bāng hòu
bāng ruì
bāng guó
bāng hàn
bāng qì
bāng yù
bāng lǎo
bāng jì
bāng zéi
bāng jié
bāng dùn
bāng mén
bāng cǎi
bāng tú
bāng pǔ
bāng dòng
bāng bǎo
bāng jì
bāng bù
bāng bǐ
bāng guàn
bāng cuì
bāng yí
bāng diàn
bāng zhēn
bāng zhèng
bāng fǎ
bāng shì
bāng dǎng
bāng yàn
bāng rǎng
bāng běn
bāng lǐ
bāng jì
bāng lián
bāng yí
bāng jì
bāng jīng
bāng lù
bāng rén
bāng lǘ
bāng zuǒ
bāng hòu
bāng zhé
bāng jí
bāng jī
bāng zhēn
bāng jī
bāng sòng
bāng tú
bāng kè
bāng zhì
bāng jí
bāng tǔ
bāng lùn
bāng biǎo
bāng shì
bāng shǒu
bāng lǐ
bāng bó
bāng sì
bāng dào
bāng dōu
bāng qí
bāng què
bāng chǔ
bāng yì
bāng jié
bāng fǎ
bāng xiāng
bāng yì
bāng fú
bāng wū
bāng jūn
bāng dào
bāng xuǎn
bāng jiāo
bāng jiā
bāng yìng
bāng diǎn
bāng zú
bāng jiào
bāng lüè
bāng xiàn
bāng chéng
bāng shè
bāng jìn
bāng péng
bāng fù
bāng mù
bāng xiàn
bāng mù
bāng dié
bāng liáng
bāng jié
bāng zǎi
bāng péng
bāng xùn
bāng tǒng
⒈ 古代指直属于天子的疆域。
引汉董仲舒《春秋繁露·爵国》:“天子邦圻千里,公侯百里,伯七十里。”
凌曙注:“《尚书大传》:‘圻者,天子之境也。’《诗笺》:‘祈、圻、畿同。’”