yǎng fān
yǎng jiān
yǎng cái
yǎng dé
yǎng jì
yǎng ér
yǎng fù
yǎng xián
yǎng yǔ
yǎng wèi
yǎng gū
yǎng kòu
yǎng huǒ
yǎng bīng
yǎng shuǐ
yǎng shén
yǎng láo
yǎng hé
yǎng shā
yǎng mù
yǎng guǐ
yǎng lù
yǎng jiāo
yǎng líng
yǎng luàn
yǎng jìng
yǎng sì
yǎng cāo
yǎng dí
yǎng chéng
yǎng gěi
yǎng yǎn
yǎng xīn
yǎng zǐ
yǎng qì
yǎng mù
yǎng yù
yǎng shēn
yǎng yí
yǎng jūn
yǎng qí
yǎng fú
yǎng hàn
yǎng fēi
yǎng jīn
yǎng chá
yǎng hé
yǎng zhí
yǎng wù
yǎng bìng
yǎng xí
yǎng ěr
yǎng jī
yǎng yāng
yǎng gāo
yǎng huo
yǎng ān
yǎng liáo
yǎng chéng
yǎng miáo
yǎng kē
yǎng dào
yǎng dì
yǎng chóu
yǎng cháng
yǎng xiū
yǎng jí
yǎng huì
yǎng shì
yǎng jīng
yǎng shū
yǎng shì
yǎng niáng
yǎng rén
yǎng yuán
yǎng xù
yǎng yōng
yǎng pò
yǎng zhì
yǎng huàn
yǎng chù
yǎng liàn
yǎng xìn
yǎng cuì
yǎng jìn
yǎng yōng
yǎng lián
yǎng yuán
yǎng luè
yǎng niú
yǎng hào
yǎng lè
yǎng míng
yǎng tián
yǎng mǔ
yǎng gǒng
yǎng mù
yǎng chuāng
yǎng bèi
yǎng quán
yǎng chóu
yǎng hù
yǎng dàn
yǎng huà
yǎng nǚ
yǎng shēng
yǎng yú
yǎng kǒu
yǎng xī
yǎng dàn
yǎng lǎo
yǎng lì
yǎng rì
yǎng guǎn
yǎng ēn
yǎng shēng
yǎng jiā
yǎng fā
yǎng cái
yǎng fēng
yǎng fǎ
yǎng fǔ
yǎng zhèng
yǎng dǎo
yǎng qiáng
yǎng yǎng
yǎng yù
yǎng jiù
yǎng méng
yǎng xìng
yǎng jǐ
yǎng mín
⒈ 忧愁不安貌。养,通“恙”。
引《诗·邶风·二子乘舟》:“愿言思子,中心养养。”
毛传:“养养然忧,不知所定。”
马瑞辰通释:“《尔雅·释詁》、《説文》竝曰:‘恙,忧也。’养与洋皆当为恙之假借。”
黄中黄《沉荩》:“﹝唐才常﹞恨不即时扰乱满清之全局,组织新政府以代之。 才常之设心既如是,而藎尤养养动於心,不能自己。”
⒉ (今读yǎng)受供养与自力谋生。
引《列子·仲尼》:“汝知养养之义乎?受人养而不能自养者,犬豕之类也。”
张湛注:“养养,上音余亮,下音余赏。”
忧心不定的样子。