jiǎo guāng
jiǎo huò
jiǎo gēn
jiǎo jià
jiǎo dèng
jiǎo bèi
jiǎo zǐ
jiǎo chán
jiǎo shǒu
jiǎo tà
jiǎo bēng
jiǎo hào
jiǎo pén
jiǎo fǎ
jiǎo chéng
jiǎo yùn
jiǎo tī
jiǎo zhài
jiǎo bó
jiǎo zhuāng
jiǎo zhǎng
jiǎo zhà
jiǎo lù
jiǎo huā
jiǎo lǘ
jiǎo lì
jiǎo bīng
jiǎo gēn
jiǎo wō
jiǎo mén
jiǎo kòu
jiǎo bù
jiǎo jìn
jiǎo dēng
jiǎo gěi
jiǎo diàn
jiǎo hù
jiǎo kē
jiǎo lú
jiǎo gōu
jiǎo qì
jiǎo zhǒng
jiǎo zī
jiǎo xià
jiǎo guǎn
jiǎo zhǐ
jiǎo běn
jiǎo zhuó
jiǎo jiān
jiǎo fèi
jiǎo yā
jiǎo chuán
jiǎo zhǐ
jiǎo niú
jiǎo gǎn
jiǎo liào
jiǎo qián
jiǎo yā
jiǎo pǔ
jiǎo jìng
jiǎo huái
jiǎo qì
jiǎo shì
jiǎo gōng
jiǎo jiǎn
jiǎo kè
jiǎo diàn
jiǎo zhí
jiǎo sè
jiǎo bǎn
jiǎo bǎng
jiǎo chéng
jiǎo tóu
jiǎo piàn
jiǎo zhù
jiǎo fū
jiǎo duì
jiǎo lún
jiǎo yìn
jiǎo dì
jiǎo tāng
jiǎo xuǎn
jiǎo shàng
jiǎo miàn
jiǎo zōng
jiǎo jiā
jiǎo wù
jiǎo dǐ
⒈ 亦作“脚丫子”。亦作“脚鸭”。亦作“脚鸭子”。方言。脚;脚趾头。
引《中国民间故事选·渔童》:“荷花上坐着一个小渔童--头上梳一对黑抓髻,红袄,绿裤,光着脚鸭,怀里抱着一棵钓鱼竿。”
杨沫《青春之歌》第二部第四章:“孩子们分散在弯曲的河床边,有的还脱了鞋光着脚丫跳到冷水里。”
梁斌《播火记》十七:“我看他变貌失色,就往外溜,一出门撒开脚丫子跑回来!”
蓝光《走向一条路》:“你看小狗脚上那鞋都露出脚鸭子了!”
人或动物的肢体中,支撑身体接触地面的部分。【组词】:赤脚、跺脚、马脚
物体的基部、下端。【组词】:墙脚、桌脚、山脚
→脚色
量词。计算用脚踢、踹、踩等动作的单位。【组词】:连踢三脚、踹了两脚、踩了一脚
丫读音:yā丫yā(名)上端分叉的东西:~杈|枝~|毛~头。女孩子: 小~