shàn guǎn
zhí guǎn
sù guǎn
jù guǎn
xué guǎn
dī guǎn
hán guǎn
zǒng guǎn
qì guǎn
bān guǎn
shāng guǎn
fèng guǎn
qīng guǎn
sī guǎn
mìng guǎn
qíng guǎn
yún guǎn
suí guǎn
lǜ guǎn
xiāo guǎn
chōng guǎn
xián guǎn
quán guǎn
què guǎn
tū guǎn
sī guǎn
tù guǎn
lòu guǎn
dāng guǎn
gāng guǎn
lòu guǎn
bǎo guǎn
lóng guǎn
ruò guǎn
hào guǎn
qì guǎn
chǔ guǎn
jī guǎn
wǔ guǎn
jí guǎn
gāng guǎn
cān guǎn
nuò guǎn
zhǎng guǎn
qì guǎn
chí guǎn
kān guǎn
lèi guǎn
yī guǎn
bǐng guǎn
zhēn guǎn
xiàn guǎn
yín guǎn
zān guǎn
zhāo guǎn
míng guǎn
dài guǎn
jǐn guǎn
bù guǎn
kù guǎn
zhuó guǎn
qīng guǎn
hán guǎn
cuì guǎn
sāng guǎn
tǒng guǎn
lòu guǎn
zhòng guǎn
gù guǎn
tǒng guǎn
líng guǎn
chān guǎn
shì guǎn
yù guǎn
tóng guǎn
tōng guǎn
yá guǎn
lín guǎn
háo guǎn
jiào guǎn
hēi guǎn
cuì guǎn
wān guǎn
jūn guǎn
yáo guǎn
pán guǎn
shuāng guǎn
fēng guǎn
bào guǎn
bān guǎn
xǔ guǎn
lǚ guǎn
shuò guǎn
jiù guǎn
tào guǎn
dǎn guǎn
zhēn guǎn
tuō guǎn
wú guǎn
shēng guǎn
huáng guǎn
píng guǎn
jiǎo guǎn
kuī guǎn
shāi guǎn
xián guǎn
huáng guǎn
qióng guǎn
shì guǎn
zōng guǎn
bái guǎn
rěn guǎn
jīng guǎn
qiāng guǎn
xuè guǎn
jìn guǎn
yuè guǎn
jīn guǎn
ruǎn guǎn
bāo guǎn
jīng guǎn
zhēng guǎn
shū guǎn
jí guǎn
jiān guǎn
sāi guǎn
yī guǎn
gòng guǎn
duō guǎn
lí guǎn
shí guǎn
chuī guǎn
shǒu guǎn
mó guǎn
yún guǎn
niǎn guǎn
shōu guǎn
bīng guǎn
dōu guǎn
zhú guǎn
jiē guǎn
lú guǎn
gàn guǎn
kù guǎn
xīng guǎn
zhǔ guǎn
zhàng guǎn
cháng guǎn
gē guǎn
xià guǎn
bǐ guǎn
dēng guǎn
tiě guǎn
shé guǎn
héng guǎn
wò guǎn
xiá guǎn
xī guǎn
dī guǎn
jiā guǎn
huī guǎn
liù guǎn
é guǎn
yú guǎn
xī guǎn
fáng guǎn
xū guǎn
dǎo guǎn
qìng guǎn
jū guǎn
áo guǎn
fēn guǎn
pēn guǎn
miào guǎn
gāi guǎn
zhuān guǎn
wō guǎn
bǎo guǎn
jiān guǎn
cùn guǎn
rǔ guǎn
dà guǎn
ěr guǎn
xiàng guǎn
nán guǎn
jiā guǎn
dài guǎn
zhào guǎn
biān guǎn
bié guǎn
chí guǎn
mài guǎn
liǔ guǎn
bào guǎn
huā guǎn
náo guǎn
bí guǎn
jī guǎn
táo guǎn
běn guǎn
yān guǎn
yuán guǎn
cù guǎn
cè guǎn
xiè guǎn
zhuāng guǎn
wěi guǎn
jǔ guǎn
tóu guǎn
léi guǎn
dǎn guǎn
羌管qiāngguǎn
(1) 即(好工具.)羌笛
英bamboo flute used by the Qiang nationality⒈ 即羌笛。参见“羌笛”。
引唐李商隐《和郑愚赠汝阳王孙家筝妓二十韵》:“羌管促蛮柱,从醉吴宫耳。”
宋范仲淹《渔家傲》词:“羌管悠悠霜满地,人不寐,将军白髮征夫泪。”
明王恭《闻笛歌送人之塞上》诗:“单于城上吹羌管,知尔相思不忍闻。”
羌笛。
羌qiāng(1)(名)我国古代民族;东晋时曾建立后秦国(公元384…417)。(2)(名)羌族;我国少数民族之一;主要分布在四川:~族。
管读音:guǎn管guǎn(1)(名)(~儿)管子:钢~|气~儿。(2)(名)吹奏的乐器:~弦乐。(3)(名)形状像管的电器件:电子~|晶体~。(4)(量)用于细长圆筒形的东西:一~毛笔。(5)(Guǎn)姓。(6)(动)管理:~帐|她能同时~十台机器。(7)(动)管辖:这个县~着十几个公社。(8)(动)管教:~孩子。(9)(动)担任(工作):我~宣传;你~文体。(10)(动)过问:~闲事|这事我们不能不~。(11)(动)保证;负责供给:~保|不好~换|~吃~住。(12)〈口〉(介)作用跟“把”相近;专跟“叫”配合:他长得又矮又胖;大家都~他叫小胖子。(13)(连)〈方〉不管;无论:这几十万棵果树是社里的财产;~什么也不能让它受到损失。