shē jiàn
shē yì
shē ruì
shē mí
shē guǎng
shē yù
shē tài
shē dàng
shē tài
shē yì
shē tài
shē wàng
shē yì
shē mí
shē háo
shē zhà
shē huá
shē mí
shē fèi
shē yín
shē zhē
shē jìng
shē chǐ
shē xiǎng
shē bǐ
shē qiú
shē ào
shē dàng
shē yù
shē tán
shē nüè
shē fàng
shē báo
shē shàng
shē zòng
shē tài
shē yuàn
pān yì
yǎn yì
bō yì
guàn yì
jiāo yì
guì yì
bào yì
tián yì
pén yì
fēi yì
yáng yì
bǎi yì
hǎi yì
yáng yì
bèn yì
guàn yì
sì yì
tián yì
jué yì
páng yì
pén yì
kuì yì
liú yì
mǎn yì
fú yì
xiàn yì
yíng yì
pēn yì
pēn yì
diàn yì
qiū yì
pén yì
háo yì
bā yì
pián yì
yuè yì
bèng yì
màn yì
jiàn yì
zhàn yì
fèi yì
piāo yì
chǐ yì
nì yì
piāo yì
bó yì
yǒng yì
mì yì
jìn yì
yǒng yì
dòng yì
liáo yì
héng yì
yú yì
zì yì
shē yì
shuǐ yì
chōng yì
xuè yì
wèng yì
zhàng yì
fàn yì
fù yì
téng yì
làn yì
qìn yì
zì yì
chōng yì
fēng yì
àng yì
pāng yì
fàng yì
zòng yì
pǐ yì
⒈ 奢侈过制。
引《史记·礼书》:“周衰,礼废乐坏……循法守正者见侮於世,奢溢僭差者谓之显荣。”
晋葛洪《抱朴子·讥惑》:“又凡人不解呼谓,中国之人,居丧者多皆奢溢,殊不然也。”
唐刘餗《隋唐嘉话》卷下:“张昌仪兄弟,恃易之、昌宗之宠,所居奢溢,逾於王主。”
奢shē(1)(形)奢侈:穷~极欲。(2)(形)过分的:~望。
溢读音:yì溢yì(1)(动)水满而流出来:充~|洋~|河水四~。(2)(形)过分:~美。〈古〉又同“镒”。