shǎng fá
shǎng gòng
shǎng jiàn
shǎng fù
shǎng jī
shǎng xíng
shǎng tiào
shǎng lù
shǎng quàn
shǎng yàn
shǎng jìng
shǎng gōng
shǎng kào
shǎng diàn
shǎng cì
shǎng sī
shǎng xūn
shǎng xiàng
shǎng yì
shǎng xī
shǎng jiā
shǎng jiǎ
shǎng fù
shǎng xiào
shǎng měi
shǎng jù
shǎng hè
shǎng de
shǎng jì
shǎng fú
shǎng chūn
shǎng mù
shǎng fēng
shǎng liàn
shǎng lài
shǎng jiē
shǎng kǎi
shǎng xù
shǎng wán
shǎng jīn
shǎng gé
shǎng bào
shǎng shì
shǎng jiān
shǎng xīn
shǎng shōu
shǎng hǎo
shǎng láo
shǎng shì
shǎng yǒng
shǎng shè
shǎng zhì
shǎng jī
shǎng gòng
shǎng ài
shǎng nà
shǎng jué
shǎng jī
shǎng bá
shǎng nòng
shǎng zhuó
shǎng gōng
shǎng zàn
shǎng guāng
shǎng lǜ
shǎng qì
shǎng qián
shǎng jié
shǎng zhòng
shǎng zhī
shǎng fá
shǎng yù
shǎng duì
shǎng shì
shǎng kè
shǎng fú
shǎng shí
shǎng dí
shǎng tàn
shǎng huì
shǎng zhuó
shǎng xiá
shǎng jīn
shǎng lì
shǎng zhōng
shǎng guān
shǎng shuō
shǎng qìng
lóng xiá
jiāo xiá
tōng xiá
shǎng xiá
ào xiá
xiè xiá
chuàn xiá
bù xiá
huān xiá
nòng xiá
jìn xiá
yín xiá
jìn xiá
wán xiá
ài xiá
chǒng xiá
tiāo xiá
yòu xiá
niǔ xiá
rán xiá
nì xiá
xì xiá
tiāo xiá
fù xiá
xuān xiá
xiè xiá
hān xiá
màn xiá
chǎn xiá
guàn xiá
ēn xiá
yì xiá
kuǎn xiá
qīn xiá
⒈ 赏识亲近。 《梁书·柳恽传》:“初, 宋世有嵇元荣、羊盖,并善弹琴,云传傅安道之法, 惲幼从之学,特穷其妙。
引齐竟陵王闻而引之,以为法曹行参军,雅被赏狎。”
《南史·周弘正传》:“藏法师於开善寺讲説,门徒数百, 弘正年少,未知名……既而乘间进难,举坐尽倾,法师疑非世人,覘知,大相赏狎。”
赏shǎng(1)(动)赏赐;奖赏:有~有罚。(2)(名)赏赐或奖赏的东西:悬~|领~。(3)姓。(4)(动)欣赏;观赏:~月|~花。(5)(动)赏识:赞~。
狎读音:xiá狎xiá(形)亲近而不庄重:~称|~昵。