nóng sāng
nóng suǒ
nóng qì
nóng yùn
nóng shě
nóng hù
nóng xì
nóng hù
nóng lì
nóng lì
nóng fū
nóng chuán
nóng chǎng
nóng xié
nóng nú
nóng xiáng
nóng shū
nóng sì
nóng shī
nóng dài
nóng lù
nóng zǐ
nóng yào
nóng yú
nóng shōu
nóng tián
nóng huà
nóng dì
nóng zhèng
nóng shì
nóng chǎn
nóng jié
nóng yǐn
nóng fù
nóng pǔ
nóng huáng
nóng jìng
nóng zhí
nóng zhì
nóng huì
nóng mù
nóng jiāo
nóng hé
nóng yě
nóng jù
nóng qī
nóng yè
nóng yè
nóng máng
nóng jùn
nóng yì
nóng ráng
nóng yǒu
nóng yàn
nóng shí
nóng mó
nóng fù
nóng yáo
nóng jiā
nóng méng
nóng yún
nóng mǔ
nóng kē
nóng chén
nóng cūn
nóng jīng
nóng xīng
nóng zhàn
nóng shāng
nóng suì
nóng máng
nóng chóu
nóng mín
nóng yào
nóng běn
nóng zhòng
nóng dīng
nóng qì
nóng yòng
nóng xuān
nóng bù
nóng zhèng
nóng jì
nóng mò
nóng chén
nóng tǔ
nóng fù
nóng shì
nóng háng
nóng tán
nóng lín
nóng xiào
nóng jí
nóng yú
nóng cán
nóng shè
nóng gē
nóng yuè
nóng guān
nóng lì
nóng huáng
nóng gōng
nóng zhōng
nóng xián
nóng zhě
nóng jià
nóng sāng
nóng hù
nóng rén
nóng yì
nóng ráng
nóng gēng
nóng wù
nóng xué
nóng zé
nóng zhí
nóng pàn
nóng chù
nóng shí
nóng sè
nóng mǔ
nóng lǐ
nóng bì
nóng qíng
nóng kěn
nóng gōng
nóng huó
nóng jǐng
nóng cǎo
nóng jì
nóng zuò
nóng huǒ
nóng jūn
nóng zhuāng
nóng jū
nóng qiáo
zī mǔ
qiān mǔ
dōng mǔ
jí mǔ
lǚ mǔ
chē mǔ
gū mǔ
nóng mǔ
chóu mǔ
qǐng mǔ
wén mǔ
bǎi mǔ
mín mǔ
yè mǔ
qí mǔ
jǐng mǔ
tián mǔ
yīng mǔ
qīng mǔ
huì mǔ
zāi mǔ
shuì mǔ
zhōng mǔ
shì mǔ
lǒng mǔ
dì mǔ
lái mǔ
yīn mǔ
bū mǔ
qī mǔ
gōng mǔ
nán mǔ
qiān mǔ
cháng mǔ
lǒng mǔ
quǎn mǔ
liè mǔ
农亩nóngmǔ
(1) 农田。指事
例不历农亩之劳。——明·刘基《诚意伯刘文成公文集》英arable(cultivated,farm) land⒈ 亦作“农晦”。
⒉ 犹乡野。
引《战国策·齐策四》:“今夫士之高者,乃称匹夫,徒步而处农亩。”
《汉书·刘向传》:“欲竭愚诚,又恐越职,然惟二恩未报,忠臣之义,一杼愚意,退就农亩,死所无恨。”
⒊ 农田。
引《宋史·食货志上一》:“酌民力丰寡,农亩肥磽,均配督课,令其不倦。”
⒋ 指农耕。
引《汉书·东方朔传》:“时天下侈靡趋末,百姓多离农亩。”
《新唐书·李大亮传》:“臣愚愿停招慰,省劳役,使边人得就农畮,此中国利也。”
明刘基《苦齐记》:“口不尝荼蓼之味,身不歷农亩之劳。”
农nóng(1)(名)农业:~村|~场|~具|~林|~忙|~田|~闲|~械|~学|~药|~产品。(2)(名)农民:~会|~协|~夫|~妇。(3)(名)(Nónɡ)姓。
亩读音:mǔ亩mǔ(量)地积单位。十分等于一亩;一百亩等于一顷。现用市亩。一市亩等于六十平方市丈;合1/15公顷:~产。