zhǐ dāng
gǎn dāng
xiào dāng
shàng dàng
zhī dāng
dǐ dàng
ān dāng
ér dāng
fèn dāng
zhōu dāng
hé dāng
dīng dāng
qù dāng
háng dang
wèn dāng
bái dāng
dǔ dāng
shāo dāng
nán dāng
guì dāng
kòng dāng
gé dāng
gāi dāng
wú dàng
qiè dàng
láng dāng
shí dāng
zhí dàng
bān dāng
diào dāng
láng dāng
shì dāng
diǎn dàng
jiě dāng
zhí dāng
xié dāng
fān dāng
róng dāng
liǎng dāng
nìng dāng
kuāng dāng
tè dāng
dǔ dāng
kān dāng
lǎo dāng
shāo dāng
zǔ dāng
dú dāng
biàn dang
yào dāng
zhèng dāng
yàn dāng
chéng dāng
děng dāng
dù dāng
dā dāng
shuí dāng
tì dāng
gòu dàng
shì dàng
kè dāng
xū dāng
mài dāng
qiě dāng
kuāng dāng
yīng dāng
jìn dāng
yā dàng
guǎn dāng
bàn dāng
chēng dāng
jiā dāng
duàn dāng
bǎi dāng
qiè dàng
lǐ dāng
wěn dang
àn dāng
jiào dāng
nèi dāng
pèi dāng
fǔ dāng
bié dāng
bào dāng
zhēn dāng
ruò dāng
jiǎn dāng
dān dāng
yīng dāng
jiā dàng
kān dāng
yàn dāng
yǔn dàng
shī dàng
yǒu dāng
zhì dāng
duì dāng
láng dāng
xiáng dāng
wéi dāng
dà dāng
yà dāng
dīng dāng
quán dāng
jiān dāng
dì dāng
chōng dāng
tuǒ dàng
diāo dāng
tíng dang
yàng dāng
yì dāng
lán dāng
huā dāng
kàn dāng
liǎo dàng
qǔ dāng
mào dāng
hé dāng
měi dāng
fǎ dāng
yí dāng
cái dāng
jiāo dāng
sī dāng
dǎn dāng
bù dāng
chǔ dāng
jù dāng
zhǔ dāng
chéng dāng
zhí dāng
dí dàng
diào dāng
zì dāng
fāng dāng
dīng dāng
dǔ dāng
xiāng dāng
xìng dāng
lāng dāng
kuài dang
miào dāng
mì dāng
jīng dàng
míng dāng
guān dāng
jì dāng
dìng dāng
huì dāng
zěn dāng
jí dāng
píng dāng
qīng dāng
pái dāng
guò dàng
qià dàng
qǔ dāng
guāng dāng
dǔ dāng
lín dāng
làng dāng
dé dàng
kuāng dāng
gòu dāng
shùn dang
diào dāng
bìng dāng
jiàn dāng
zǔn dāng
dǎ dāng
qiāo dāng
gān dāng
què dàng
dǔn dāng
mǎ dāng
wéi dāng
diān dāng
惬当qièdàng
(1)hAo86.恰当;适当
英apt⒈ 恰如其分;合乎情理。
引北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“今世文士,此患弥切,一事愜当,一句清巧,神厉九霄,志凌千载,自吟自赏,不觉更有傍人。”
唐刘知几《史通·论赞》:“孟坚辞惟温雅,理多愜当。”
金王若虚《议论辨惑》:“其言愜当,出人意表。”
叶圣陶《在民间》:“自来所谓文化,如其说属于人的,不如说属于特殊阶级的更为惬当。”
合宜、适当。
惬qiè(形)〈书〉(心里)满足:~意。
当读音:dāng,dàng[ dàng ]1. 合宜:恰当。适当。妥当。
2. 抵得上,等于:一个人当俩人用。
3. 姑且作为:当做。长歌当哭。安步当车。
4. 认为:我当你已经回家了。
5. 在同一时间:当日。当年。当世。
6. 吃亏,受骗:上当。
7. 抵押:抵当。押当。典当(用实物作抵押向当铺借钱)。