mò wù
mò shā
mò zhù
mò chuāi
mò yǒu
mò jì
mò rán
mò fú
mò jiàn
mò dú
mò chuán
mò shì
mò mò
mò jiě
mò jì
mò rèn
mò kǒu
mò xǔ
mò kuì
mò piān er
mò dǎo
mò guān
mò yín
mò huì
mò yì
mò huà
mò jì
mò jiào
mò lǜ
mò gào
mò yí
mò ěr
mò tàn
mò dǎo
mò yù
mò yòu
mò zì
mò dào
mò shí
mò shěng
mò dào
mò sī
mò jí
mò shù
mò shén
mò sòng
mò zhì
mò niàn
mò rèn
mò sòng
mò āi
mò xiān
mò zàn
mò dú
mò jìng
mò suàn
mò yùn
mò cāng
mò jiū
mò chá
mò yù
mò shì
mò zhào
mò mò
mò tái
mò gǎo
mò xiě
mò lǐ
mò gǎn
mò yǔ
mò tīng
mò cǔn
mò gǎo
mò jiā
mò chéng
mò sāi
mò yǔn
mò kuī
mò shū
mò qiú
mò qì
mò zuò
mò xiě
mò diào
mò gǎi
mò cún
mò xiǎng
bá shí
bèi shí
bǎo shí
dǎn shí
cōng shí
shěn shí
biàn shí
cè shí
cū shí
cháng shí
fán shí
hēi shí
āi shí
biǎo zhì
hán shí
tè shí
yì shí
shēng shí
gāo shí
wěi shí
bá shí
zhǐ shí
pàn shí
cái shí
jiū shí
qián shí
shěn shí
mò shí
wéi shí
xiāng shí
biāo zhì
yuán shí
màn shí
qī shí
xuán shí
bié shí
jiàn shi
gù shí
yì shí
jiàn shí
mào shí
tú shí
liù shí
bù shí
cháo shí
qí shí
qīn shí
qián shí
shēn shí
zhī shi
kè shí
zhēn shí
jǐn shí
jié shí
jiù shí
bǎo shí
jùn shí
qiáng zhì
qù shí
wén shí
cū shí
wù shí
xùn shí
mǐn shí
péng shí
bài shí
jiāo shí
ān shí
shěng shí
guǎ shí
jù shí
jīng shí
yè shí
guì shí
móu shí
rèn shi
ruì shí
duàn shí
huī shí
jiǎn shí
shén shí
dìng shí
shú shi
duō shí
fù zhì
yǎ shí
bó shí
yì shí
kuǎn zhì
xíng shí
lòu shí
quán shí
lǎng shí
yǒu shí
shǎng shí
kǎo shí
míng shí
xiān shí
líng shí
míng shí
xué shí
qīng shí
píng shí
qì shí
xiǎo shí
gòng shí
mí shí
zhuó shí
juān shí
biàn shí
chá shí
wú shí
xián shí
liàng shí
yǎn shí
ěr shí
nǎo shí
jì shí
fēng shí
jiǔ shí
jī shí
qià shí
bā shí
dá shí
xìng shí
dā shí
de shí
jué shí
yuǎn shí
zì shí
yáng shí
miào shí
qiǎn shí
quān shí
zhān shí
pīn shí
jìn shí
bǐ shí
xiǎo shí
hóng shí
juàn shí
xìn shí
dòng shí
hún shí
tōng shí
qián shí
jì shí
yí shí
shēn shí
cáng shí
jùn shí
yīn shí
zhì shí
liàn shí
shǐ shí
yuān shí
cái shí
⒈ 暗中记住。
引语出《论语·述而》:“默而识之。”
《文选·孔融<荐祢衡表>》:“弘羊潜计, 安世默识,以衡準之,诚不足怪。”
李善注引《汉书》:“张安世,字少孺,为郎。上行幸河东,尝亡书三篋,詔问,莫能知,唯安世识之,具作其事。”
唐裴铏《传奇·昆仑奴》:“姬跃下榻执生手曰:‘知郎君颖悟,必能默识,所以手语耳。’”
清二石生《十洲春语·攟语》:“投赠诸什,皆默识成诵。”
语本《论语.述而》:「默而识之,学而不厌,诲人不倦,何有于我哉!」指暗中记诵在心。
默mò(1)(动)不说话;不出声:~读|~坐|~祷。(2)(动)默写。
识读音:shí,zhì[ shí ]1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。