rén jìng
huán jìng
jiǒng jìng
lè jìng
chén jìng
mó jìng
shèng jìng
zhōng jìng
fàn jìng
sì jìng
xiōng jìng
kùn jìng
chuān jìng
shī jìng
bèi jìng
chì jìng
sào jìng
běi jìng
fàn jìng
yì jìng
lǐ jìng
wán jìng
jiāo jìng
qǔ jìng
zhēn jìng
yú jìng
le jìng
shuì jìng
líng jìng
mò jìng
duì jìng
guò jìng
yuǎn jìng
sǎo jìng
hé jìng
guān jìng
bài jìng
yā jìng
wáng jìng
jiē jìng
jué jìng
shǒu jìng
tuò jìng
yì jìng
gōu jìng
chǔ jìng
kòu jìng
lí jìng
hé jìng
xiān jìng
yuè jìng
wēi jìng
shùn jìng
chū jìng
zhuàng jìng
bǎo jìng
nì jìng
jiè jìng
shí jìng
jiāo jìng
shén jìng
dì jìng
huán jìng
jìng jìng
fēng jìng
cí jìng
rù jìng
lín jìng
yí jìng
yán jìng
dào jìng
chōng jìng
fó jìng
wù jìng
cháng jìng
xiě jìng
guó jìng
zhè jìng
shū jìng
lián jìng
fán jìng
jiàn jìng
huàn jìng
jú jìng
mèng jìng
lǎo jìng
qíng jìng
pì jìng
míng jìng
jìn jìng
rén jìng
lù jìng
huà jìng
mèng jìng
jiāng jìng
yǔ jìng
yǎn jìng
kāi jìng
biān jìng
fù jìng
shì jìng
jiā jìng
jìng jìng
xiàn jìng
bā jìng
miào jìng
wài jìng
bì jìng
wàng jìng
shēng jìng
fēn jìng
tǔ jìng
gù jìng
zhǐ jìng
cǎn jìng
xīn jìng
chù jìng
jiā jìng
tuò jìng
bàng jìng
āi jìng
yì jìng
pín jìng
kǔ jìng
dāng jìng
huà jìng
mù jìng
shè jìng
jìn jìng
cù jìng
⒈ 谓了悟或忘我的境界。
引清王士禛《香祖笔记》卷八:“捨筏登岸,禪家以为悟境,诗家以为化境,诗禪一致,等无差别。”
清袁枚《随园诗话补遗》卷十:“诗有见道之言,如梁元帝之‘不疑行舫往,惟看远树来’, 庾肩吾之‘只认己身往,翻疑彼岸移’,两意相同,俱是悟境。”
悟wù(动)理解;明白;了解;领会;觉醒:~出|~到。
境读音:jìng境jìng(1)(名)疆界;边界:国~|入~。(2)(名)地方;区域:渐入佳~|如入无人之~。(3)(名)境况;境地:家~|处~|事过~迁。