青袍


青袍的组词


青夜

qīng yè

青昊

qīng hào

青蔬

qīng shū

青穟

qīng suì

青雯

qīng wén

青姑

qīng gū

青血

qīng xuè

青殿

qīng diàn

青鞵

qīng xié

青溟

qīng míng

青胖

qīng pàng

青菰

qīng gū

青角

qīng jiǎo

青句

qīng jù

青怸

qīng xī

青棂

qīng líng

青锦

qīng jǐn

青丛

qīng cóng

青城

qīng chéng

青鹤

qīng hè

青苗

qīng miáo

青涟

qīng lián

青琱

qīng diāo

青涩

qīng sè

青币

qīng bì

青殷

qīng yīn

青环

qīng huán

青杏

qīng xìng

青篷

qīng péng

青官

qīng guān

青芒

qīng máng

青池

qīng chí

青蜩

qīng tiáo

青耦

qīng ǒu

青词

qīng cí

青阁

qīng gé

青袍

qīng páo

青灯

qīng dēng

青秋

qīng qiū

青敷

qīng fū

青鹢

qīng yì

青鵁

qīng jiāo

青庐

qīng lú

青帮

qīng bāng

青肤

qīng fū

青使

qīng shǐ

青洲

qīng zhōu

青孱

qīng chán

青白

qīng bái

青岑

qīng cén

青霄

qīng xiāo

青椒

qīng jiāo

青轩

qīng xuān

青篛

qīng ruò

青鸐

qīng dí

青妓

qīng jì

青鹊

qīng què

青盖

qīng gài

青幰

qīng xiǎn

青帏

qīng wéi

青堂

qīng táng

青骡

qīng luó

青屎

qīng shǐ

青肝

qīng gān

青舸

qīng gě

青采

qīng cǎi

青螺

qīng luó

青飙

qīng biāo

青灵

qīng líng

青襫

qīng shì

青岸

qīng àn

青髩

qīng bìn

青蟹

qīng xiè

青干

qīng gàn

青煤

qīng méi

青戊

qīng wù

青皮

qīng pí

青萍

qīng píng

青后

qīng hòu

青眼

qīng yǎn

青鱼

qīng yú

青盲

qīng máng

青辞

qīng cí

青照

qīng zhào

青线

qīng xiàn

青樓

qīng lóu

青嶂

qīng zhàng

青莹

qīng yíng

青晕

qīng yūn

青坂

qīng bǎn

青册

qīng cè

青北

qīng běi

青骢

qīng cōng

青霓

qīng ní

青辉

qīng huī

青土

qīng tǔ

青霜

qīng shuāng

青峯

qīng fēng

青径

qīng jìng

青粱

qīng liáng

青黑

qīng hēi

青犊

qīng dú

青零

qīng líng

青睐

qīng lài

青离

qīng lí

青蛉

qīng líng

青绂

qīng fú

青精

qīng jīng

青筐

qīng kuāng

青篾

qīng miè

青斾

qīng pèi

青波

qīng bō

青目

qīng mù

青陛

qīng bì

青菁

qīng jīng

青嵓

qīng yán

青史

qīng shǐ

青丘

qīng qiū

青梯

qīng tī

青橐

qīng tuó

青囊

qīng náng

青缥

qīng piǎo

青皇

qīng huáng

青盘

qīng pán

青玉

qīng yù

青拂

qīng fú

青祝

qīng zhù

青门

qīng mén

青塞

qīng sāi

青黛

qīng dài

青辂

qīng lù

青台

qīng tái

青韶

qīng sháo

青诏

qīng zhào

青蓱

qīng píng

青甸

qīng diàn

青簟

qīng diàn

青阙

qīng quē

青牙

qīng yá

青笺

qīng jiān

青蕃

qīng fān

青纶

qīng lún

青屏

qīng píng

青帝

qīng dì

青岩

qīng yán

青怵

qīng chù

青荧

qīng yíng

青团

qīng tuán

青舫

qīng fǎng

青羌

qīng qiāng

青奏

qīng zòu

青刀

qīng dāo

青禾

qīng hé

青地

qīng dì

青釭

qīng gāng

青晖

qīng huī

青牓

qīng bǎng

青方

qīng fāng

青领

qīng lǐng

青墀

qīng chí

青简

qīng jiǎn

青稞

qīng kē

青廓

qīng kuò

青山

qīng shān

青庄

qīng zhuāng

青髯

qīng rán

青眷

qīng juàn

青布

qīng bù

青都

qīng dōu

青蝇

qīng yíng

青鲲

qīng kūn

青魚

qīng yú

青毫

qīng háo

青鸭

qīng yā

青汗

qīng hàn

青天

qīng tiān

青茅

qīng máo

青闺

qīng guī

青社

qīng shè

青幢

qīng zhuàng

青龙

qīng lóng

青绾

qīng wǎn

青鹪

qīng jiāo

青衣

qīng yī

青由

qīng yóu

青唐

qīng táng

青盻

qīng xì

青芝

qīng zhī

青刍

qīng chú

青膀

qīng bǎng

青燐

qīng lín

青供

qīng gòng

青脾

qīng pí

青豆

qīng dòu

青奴

qīng nú

青金

qīng jīn

青纯

qīng chún

青影

qīng yǐng

青光

qīng guāng

青旛

qīng fān

青逵

qīng kuí

青荼

qīng tú

青驭

qīng yù

青粉

qīng fěn

青籥

qīng yuè

青葑

qīng fēng

青雕

qīng diāo

青莲

qīng lián

青荷

qīng hé

青峦

qīng luán

青泖

qīng mǎo

青钱

qīng qián

青袅

qīng niǎo

青萝

qīng luó

青远

qīng yuǎn

青乌

qīng wū

青道

qīng dào

青藜

qīng lí

青禁

qīng jìn

青鲂

qīng fáng

青狼

qīng láng

青睛

qīng jīng

青苹

qīng píng

青年

qīng nián

青野

qīng yě

青蒿

qīng hāo

青靠

qīng kào

青夫

qīng fū

青凫

qīng fú

青神

qīng shén

青狐

qīng hú

青禽

qīng qín

青圻

qīng qí

青翼

qīng yì

青坻

qīng dǐ

青霭

qīng ǎi

青蜓

qīng tíng

青兕

qīng sì

青钟

qīng zhōng

青癯

qīng qú

青眚

qīng shěng

青马

qīng mǎ

青岛

qīng dǎo

青蘦

qīng lìng

青涧

qīng jiàn

青鬟

qīng huán

青襟

qīng jīn

青幡

qīng fān

青霾

qīng mái

青气

qīng qì

青镂

qīng lòu

青贮

qīng zhù

青衲

qīng nà

青铺

qīng pù

青子

qīng zǐ

青蝉

qīng chán

青焰

qīng yàn

青童

qīng tóng

青纻

qīng zhù

青冥

qīng míng

青銮

qīng luán

青锋

qīng fēng

青芜

qīng wú

青云

qīng yún

青琐

qīng suǒ

青緺

qīng guā

青谿

qīng xī

青络

qīng luò

青镜

qīng jìng

青剑

qīng jiàn

青郊

qīng jiāo

青松

qīng sōng

青畴

qīng chóu

青墨

qīng mò

青房

qīng fáng

青髓

qīng suǐ

青藓

qīng xiǎn

青翰

qīng hàn

青室

qīng shì

青麈

qīng zhǔ

青翻

qīng fān

青荇

qīng xìng

青空

qīng kōng

青疏

qīng shū

青肷

qīng qiǎn

青穹

qīng qióng

青杨

qīng yáng

青圭

qīng guī

青服

qīng fú

青润

qīng rùn

青冢

qīng zhǒng

青磴

qīng dèng

青红

qīng hóng

青甲

qīng jiǎ

青琅

qīng láng

青珉

qīng mín

青紫

qīng zǐ

青尖

qīng jiān

青缸

qīng gāng

青虵

qīng shé


褞袍

yùn páo

蓝袍

lán páo

紫袍

zǐ páo

襕袍

lán páo

禅袍

chán páo

长袍

cháng páo

夺袍

duó páo

睡袍

shuì páo

夾袍

jiā páo

客袍

kè páo

絁袍

shī páo

鹄袍

hú páo

缊袍

yùn páo

霜袍

shuāng páo

布袍

bù páo

绯袍

fēi páo

旗袍

qí páo

赭袍

zhě páo

羽袍

yǔ páo

春袍

chūn páo

衲袍

nà páo

靴袍

xuē páo

衣袍

yī páo

黄袍

huáng páo

宫袍

gōng páo

同袍

tóng páo

袿袍

guī páo

白袍

bái páo

袷袍

jiá páo

韦袍

wéi páo

素袍

sù páo

绨袍

tí páo

珠袍

zhū páo

战袍

zhàn páo

棉袍

mián páo

蟒袍

mǎng páo

青袍

qīng páo

鹊袍

què páo

沾袍

zhān páo

衬袍

chèn páo

征袍

zhēng páo

道袍

dào páo

皂袍

zào páo

黮袍

dǎn páo

緑袍

lǜ páo

柘袍

zhè páo

衫袍

shān páo

衮袍

gǔn páo

猩袍

xīng páo

龙袍

lóng páo

枲袍

xǐ páo

锦袍

jǐn páo

皮袍

pí páo

缁袍

zī páo

方袍

fāng páo

罩袍

zhào páo

毳袍

cuì páo

貂袍

diāo páo

披袍

pī páo

鹤袍

hè páo

上一组词:古追
下一组词:揠补

更多青的组词

青袍的意思


词语解释:

1.青色的袍子。
2.比喻包围在树干上的苔藓。
3.学子所穿之服。亦借指学子。
4.汉 以后贱者穿青色衣服。因指贱者之服。
5.借指寒士。
6.指县尉之服。
7.泛指品位低级的官吏。
8.借指出仕。
9.唐时幕府官居六品,六品服深绿,故称。

引证解释:

⒈ 青色的袍子。

引《古诗》:“青袍似春草,长条随风舒。”
南朝梁何逊《与苏九德别》诗:“春草似青袍,秋月如团扇。”
唐杜甫《渡江》诗:“渚花张素锦,汀草乱青袍。”

⒉ 比喻包围在树干上的苔藓。按,苔梅,谓枝干上生有苔藓之梅。

引元明本《苔梅》诗:“玉堂试看青袍客,莫忘江南有白衣。”

⒊ 学子所穿之服。亦借指学子。参见“青衿”。

引唐许浑《酬殷尧藩》:“莫怪青袍选, 长安隐旧春。”
清唐孙华《浙闱撤棘后闻以铨曹公事连染左官》诗之二:“较比翟公添气色,青袍日日到门来。”

⒋ 汉以后贱者穿青色衣服。因指贱者之服。

引唐杜甫《徒步归行》:“青袍朝士最困者,白头拾遗徒步归。”
仇兆鳌注:“公往行在,麻鞋謁帝,有青袍而无朝服。”
《宣和遗事》后集:“粘罕令左右将青袍迫二帝易服。”

⒌ 借指寒士。

引唐李商隐《泪》诗:“朝来灞水桥边问,未抵青袍送玉珂。”
刘学锴等集解引陈帆曰:“然自我言之,岂灞水桥边以青袍寒士而送玉珂贵客,穷途饮恨,尤极可悲而可涕乎?”

⒍ 唐贞观三年,规定八品、九品官服青色, 显庆元年,规定深青为八品之服,浅青为九品之服。按,此处“青袍”指县尉之服。

引唐高适《留别郑三韦九兼洛下诸公》诗:“此时亦得辞渔樵,青袍裹身荷圣朝。”

⒎ 泛指品位低级的官吏。

引元柳贯《太子受册礼成赴西内朝贺退归书事》诗:“青袍最困微班忝,亲向前星挹斗杓。”

⒏ 借指出仕。

引宋林逋《寄祝长官坦》诗:“深心赖黄卷,垂老愧青袍。”

⒐ 唐时幕府官居六品,六品服深绿,故称。

引唐杜甫《遣闷奉呈严公二十韵》:“黄卷真如律,青袍也自公。”
仇兆鳌注:“《唐志》尚书员外郎,从六品。 上元元年制,五品服浅緋,六品服深緑。 朱注:‘公时已赐緋,而云青袍者,以在幕府故耳。旧注谓青袍九品服,误矣。’”

国语词典:

青色的长袍。

网络解释:

青袍

青袍qīng páo ㄑㄧㄥ ㄆㄠˊ解释:(1).青色的袍子。《古诗》:“青袍似春草,长条随风舒。”南朝梁 何逊《与苏九德别》诗:“春草似青袍,秋月如团扇。”唐 杜甫《渡江》诗:“渚花张素锦,汀草乱青袍。”(2).比喻包围在树干上的苔藓。元 明本《苔梅》诗:“玉堂试看青袍客,莫忘江南有白衣。”按,苔梅,谓枝干上生有苔藓之梅。(3).学子所穿之服。亦借指学子。唐 许浑《酬殷尧藩》:“莫怪青袍选,长安隐旧春。”清 唐孙华《浙闱撤棘后闻以铨曹公事连染左官》诗之二:“较比翟公添气色,青袍日日到门来。”
更多袍的组词

青袍详细解释


读音:qīng

青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。

读音:páo

袍páo(名)(~子、~儿)中式的长衣服:皮~子|~罩儿。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025