lián chē
lián xún
lián chān
lián lì
lián rén
lián xuǎn
lián bái
lián bì
lián chá
lián fēng
lián tān
lián chǒu
lián jū
lián bǐ
lián zhuó
lián huì
lián zhèn
lián shèng
lián zhōng
lián bù
lián mào
lián dù
lián shēng
lián jiè
lián kōng
lián chǐ
lián lì
lián zhì
lián shì
lián biàn
lián kè
lián ròu
lián cāo
lián yuē
lián zhì
lián fāng
lián è
lián pín
lián chēng
lián àn
lián léng
lián táng
lián qín
lián shēn
lián zhèng
lián néng
lián wù
lián báo
lián gōng
lián jí
lián jìng
lián zhí
lián kǎo
lián wèi
lián shí
lián shì
lián lè
lián shì
lián chān
lián shèn
lián wǔ
lián yì
lián yìn
lián jiǎn
lián sù
lián jié
lián liáng
lián yù
lián yǒng
lián shé
lián ràng
lián fū
lián fèng
lián jìn
lián zhèng
lián yú
lián jié
lián shǒu
lián shù
lián kù
lián jǐn
lián wéi
lián qiào
lián lì
lián jiān
lián gàn
lián biàn
lián lián
lián fǎng
lián qīng
lián xiàn
lián shǐ
lián jiǎo
lián mào
lián wēi
lián tuì
lián kuì
lián shēng
lián jiǎn
lián jié
lián jìng
lián hàn
lián guì
lián píng
lián lìn
lián xiān
lián jìng
lián gāo
lián fǎ
lián máng
lián xiào
lián wèn
lián jià
lián míng
lián huī
lián shān
lián shàn
lián jù
lián fǎ
lián jūn
lián jiǎ
lián jiāng
lián shùn
lián zhēn
lián xùn
lián gěng
lián ài
lián cùn
qián jiāng
miáo jiāng
zǐ jiāng
zhōu jiāng
guì jiāng
mèng jiāng
huáng jiāng
dà jiāng
gōng jiāng
bù jiāng
zǐ jiāng
shān jiāng
yù jiāng
shēng jiāng
sān jiāng
qí jiāng
gòng jiāng
shù jiāng
bó jiāng
hóu jiāng
lián jiāng
jī jiāng
zǐ jiāng
即葰。一hAo86.种香菜。
⒈ 即葰。一种香菜。参阅《广雅·释草》“廉薑” 王念孙疏证。
引《仪礼·既夕礼》“茵著用荼,实绥泽焉” 汉郑玄注:“绥,廉薑也;泽,泽兰也,皆取其香且御湿。”
《太平御览》卷九七四引汉刘桢《清虑赋》:“仰秤木韮,俯拔廉薑。”
《文选·左思<吴都赋>》“薑汇非一” 刘逵注引《异物志》:“荾,一名廉薑,生沙石中,薑类也。其累大,辛而香,削皮,以黑梅并盐汁渍之,则成也。 始安有之。”
北魏贾思勰《齐民要术·廉薑》:“《食经》曰:‘藏薑法:蜜煮乌梅,去滓,以渍廉薑,再三宿,色黄赤如琥珀。多年不坏。’”
廉lián(1)(形)廉洁:清~|~耻。(2)(形)便宜:低~|价~物美。(3)(Lián)姓。
姜读音:jiāng姜jiāng(1)(名)多年生草本植物;根茎黄色;叶子披针形;穗状花序;花冠黄绿色;通常不开花。根茎有辣味;是常用的调味品;也可以入药。(2)(名)这种植物的根茎。姜jiāng姓。