liàng dí
liàng xíng
liàng néng
liàng shí
liàng jiǎn
liàng kuí
liàng yí
liàng fàng
liàng biàn
liàng yì
liàng lì
liàng dì
liàng mǒ
liàng shù
liàng zhì
liàng cái
liáng zhū
liàng juān
liàng qì
liàng fàn
liàng huó
liàng biàn
liàng shì
liáng jù
liàng fēn
liàng jiǎn
liàng zhōng
liàng bì
liàng shòu
liàng jiǔ
liáng dù
liáng guī
liàng gāng
liáng qì
liàng rén
liàng zhōng
liàng hé
liàng gǔ
liáng tǒng
liàng cāi
liàng fù
liàng shí
liàng xiào
liàng huà
liàng kuài
liáng bēi
liàng cí
liáng gōng
liàng cí
liàng cái
liàng jǐ
liáng jì
liàng gěi
liàng zǐ
liàng suàn
liàng jiāo
liàng jì
liàng zhī
liàng chǔ
liáng chéng
liàng dìng
liáng shā
liàng jué
liàng fá
liàng cǔn
liáng píng
liàng jīn
⒈ 量度;估量。
引《陈书·蔡徵传》:“﹝徵﹞初拜吏部尚书,启后主借鼓吹, 后主谓所司曰:‘鼓吹军乐,有功乃授, 蔡徵不自量揆,紊我朝章。’”
1. 旧指测量东西多少的器物,如斗、升等。
2. 能容纳、禁受的限度:酒量。气量。胆量。度量。
3. 数的多少:数量。质量。降雨量。限量供应。
4. 估计,审度:量力。量入为出。
揆读音:kuí揆kuí(1)(动)推测揣度:~其本意|~情度理。(2)(名)准则;道理:其~一也。