kǒng chì
kǒng fāng
kǒng zǐ
kǒng hào
kǒng jiān
kǒng zēng
kǒng lǎo
kǒng jí
kǒng shèng
kǒng wēi
kǒng fù
kǒng gài
kǒng jiē
kǒng qún
kǒng jí
kǒng mào
kǒng miào
kǒng zuǒ
kǒng yǎn
kǒng dǐng
kǒng jiào
kǒng jìng
kǒng cuì
kǒng mén
kǒng zhāng
kǒng xué
kǒng gōng
kǒng xiōng
kǒng zhāo
kǒng wǔ
kǒng jiē
kǒng yàn
kǒng lín
kǒng fǔ
kǒng dān
kǒng fù
kǒng xià
kǒng kǒu
kǒng cuì
kǒng shì
kǒng yáo
kǒng yóu
kǒng mù
kǒng qiào
kǒng dào
kǒng míng
kǒng jí
kǒng zāng
kǒng xì
kǒng jué
kǒng jī
kǒng huái
kǒng zhōu
kǒng hú
kǒng yuē
kǒng shí
kǒng rén
kǒng zhí
kǒng shū
kǒng yè
kǒng lì
kǒng bì
kǒng niǎo
kǒng zhào
kǒng yán
kǒng yīn
kǒng miào
kǒng jiù
kǒng láo
kǒng duō
kǒng xuān
kǒng xíng
kǒng zūn
kǒng qiáo
kǒng zhāng
kǒng wǔ
kǒng yàn
kǒng xiū
kǒng què
kǒng jiā
kǒng luán
kǒng wéi
kǒng dé
kǒng dòng
kǒng xiū
kǒng xié
kǒng xí
kǒng mò
kǒng jiāo
kǒng jiǎ
kǒng zhèng
kǒng táng
kǒng shuò
kǒng rèn
kǒng guī
kǒng mèng
kǒng yáng
kǒng róng
hú luán
fú luán
jiàn luán
yuān luán
xiáng luán
cān luán
gū luán
huí luán
kǒng luán
fēi luán
hóng luán
bā luán
cǎi luán
hè luán
zhū luán
jīng luán
yù luán
jīn luán
yí luán
huáng luán
qīng luán
hóng luán
lí luán
míng luán
bó luán
yóu luán
yuān luán
dān luán
xiāo luán
qīng luán
fèn luán
chāi luán
jìng luán
fú luán
hé luán
xuán luán
fèng luán
chéng luán
lóng luán
cāng luán
wén luán
qióng luán
⒈ 孔雀和鸾鸟。常喻指美好而高贵者。
引《文选·司马相如<子虚赋>》:“其上则有鵷雏孔鸞。”
李善注引张揖曰:“孔,孔雀也;鸞,鸞鸟也。”
唐韩愈《南内朝贺归呈同官》诗:“明庭集孔鸞,曷取於鳧鷖。”
宋叶适《送龚叔虎》诗:“去从孔鸞翔,勿受斥鷃呼。”
明何景明《九咏》:“睇孔鸞之翠盖,像苍虬之玉音。”
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
鸾读音:luán鸾luán(名)传说中凤凰一类的鸟。