yòng gōng
yòng jūn
yòng lái
yòng quàn
yòng cháng
yòng qíng
yòng qián
yòng cái
yòng mìng
yòng xíng
yòng liàn
yòng yǔ
yòng néng
yòng cí
yòng yào
yòng jué
yòng huì
yòng gōng
yòng shè
yòng fàn
yòng jì
yòng lì
yòng lì
yòng mín
yòng rén
yòng yú
yòng wǔ
yòng cān
yòng bǎo
yòng shì
yòng zhì
yòng yì
yòng yuè
yòng shī
yòng hù
yòng shì
yòng cè
yòng yìn
yòng qì
yòng shàn
yòng dù
yòng liù
yòng bǐ
yòng jiān
yòng xīn
yòng fèi
yòng guāng
yòng jù
yòng quán
yòng chu
yòng wù
yòng yān
yòng pǐn
yòng jìn
yòng jīng
yòng duǎn
pōu shī
jiǎn shī
fēi shī
biān shī
zuò shī
zhà shī
míng shī
bó shī
liú shī
zhù shī
èr shī
jiù shī
yòng shī
jiāng shī
pāo shī
héng shī
huó shī
lù shī
rè shī
sǐ shī
gān shī
yìn shī
yān shī
chù shī
péng shī
qián shī
jué shī
zǒu shī
wǔ shī
kū shī
tǐng shī
pián shī
háng shī
luǒ shī
shēn shī
guān shī
qì shī
rèn shī
xìn shī
làn shī
chuán shī
nì shī
fēn shī
fén shī
lù shī
shǎn shī
jī shī
tíng shī
bīn shī
guǒ shī
fù shī
fú shī
huáng shī
tuō shī
fēi shī
jiàn shī
qǐ shī
jiāng shī
cuò shī
jīng shī
guàn shī
tǎng shī
fú shī
dùn shī
gǔ shī
gǒu shī
zào shī
bīn shī
⒈ “尸”是神像。古代祭祀时,用臣下或死者的晚辈代死者受祭,象征死者神灵,称为“用尸”。
引《礼记·曾子问》:“孔子曰:‘祭成丧者必有尸。尸必以孙,孙幼则使人抱之。’”
孔颖达疏:“以成人之丧威仪具备,必须有尸以象神之威仪也。”
《公羊传·宣公八年》“犹绎,万入,去籥” 汉何休注:“祭必有尸者,节神也。礼,天子以卿为尸,诸侯以大夫为尸,卿大夫以下以孙为尸。”
清梁章鉅《退庵随笔·家礼一》:“古人祭用尸,今无此礼,然礼意则不可不知。”
用yòng(1)(动)基本义:使用:使用(2)(动)费用:~项|家~。(3)(动)用处:功~|有~|作~|物尽其~。(4)(动)需要(多用于否定):不~开灯|您不~操心。(5)(动)吃、喝(敬辞):~饭|~茶。(6)(动)〈书〉(连)因此;因为(多用于书信):~特函达。(7)(动)(介)拿(表示凭借的工具、方式或者手段等):~钥匙开锁。
尸读音:shī尸shī(1)(名)尸首;死人的身体。(2)(名)古代祭祀时代表死者受祭的人。(3)(名)不做事情;空占职位。