zhào dǎo
zhào yì
zhào jiā
zhào gǎo
zhào bì
zhào zàng
zhào mò
zhào chì
zhào bǎng
zhào ēn
zhào chì
zhào bǎn
zhào juàn
zhào gé
zhào jǔ
zhào jué
zhào tú
zhào huì
zhào gōng
zhào biǎo
zhào mìng
zhào gào
zhào lù
zhào yán
zhào huáng
zhào wén
zhào zhǐ
zhào jiǎn
zhào cǎo
zhào bǎng
zhào cè
zhào zhù
zhào zhì
zhào tǐ
zhào jì
zhào qī
zhào xí
zhào shǐ
zhào yǔ
zhào fèng
zhào yán
zhào zhào
hàn jiǎn
gōu jiǎn
shāng jiǎn
guó jiǎn
sù jiǎn
zǎn jiǎn
zhuī jiǎn
tuī jiǎn
shù jiǎn
yáo jiǎn
lán jiǎn
jī jiǎn
fù jiǎn
xún jiǎn
biān jiǎn
qīng jiǎn
xiū jiǎn
mǎi jiǎn
lín jiǎn
xián jiǎn
jù jiǎn
bù jiǎn
dàng jiǎn
shōu jiǎn
jiū jiǎn
yá jiǎn
chāo jiǎn
sān jiǎn
àn jiǎn
tōng jiǎn
cāo jiǎn
xī jiǎn
dài jiǎn
jì jiǎn
chē jiǎn
yá jiǎn
zhào jiǎn
xún jiǎn
jīn jiǎn
pī jiǎn
gōu jiǎn
yí jiǎn
míng jiǎn
guān jiǎn
cháng jiǎn
hūn jiǎn
fēng jiǎn
biāo jiǎn
jié jiǎn
guī jiǎn
fāng jiǎn
jiān jiǎn
dòu jiǎn
shè jiǎn
yào jiǎn
diǎn jiǎn
shí jiǎn
chōu jiǎn
jī jiǎn
tiáo jiǎn
shī jiǎn
shéng jiǎn
yìn jiǎn
tàn jiǎn
kē jiǎn
dū jiǎn
gé jiǎn
xiáng jiǎn
cān jiǎn
kǎo jiǎn
píng jiǎn
hù jiǎn
chá jiǎn
yú jiǎn
àn jiǎn
sòng jiǎn
xiǎo jiǎn
jìn jiǎn
xián jiǎn
yóu jiǎn
fēng jiǎn
liàng jiǎn
shī jiǎn
kuò jiǎn
xùn jiǎn
yán jiǎn
liào jiǎn
wú jiǎn
tiāo jiǎn
lǐ jiǎn
ān jiǎn
shí jiǎn
bái jiǎn
xíng jiǎn
chéng jiǎn
fáng jiǎn
jū jiǎn
shèn jiǎn
zhì jiǎn
xún jiǎn
huó jiǎn
fān jiǎn
mì jiǎn
guāi jiǎn
xì jiǎn
yù jiǎn
sàng jiǎn
sōu jiǎn
⒈ 即诏书。
引语本《后汉书·公孙瓒传》:“﹝袁绍﹞矫刻金玉,以为印璽,每有所下,輒皁囊施检,文称詔书。”
宋宋祁《回知郡主客启》:“伏自执事嚮膺詔检,即领郡麾。”
宋王珪《谢宣诏入院奏状》:“仙扃遣使,甫驰及于穷庐;詔检飞文,遽进登于内署。”
诏zhào(1)〈书〉(2)本义:(动)教诲;告诉;告诫。(3)(名)诏书;皇帝颁发的命令。
检读音:jiǎn检jiǎn(1)(动)查:~验|~阅|~字表。(2)(动)约束;检点:行为不~|言语失~。(3)同“捡”。(4)(Jiǎn)姓。