jiū yù
jiū dá
jiū nián
jiū chá
jiū jí
jiū jìn
jiū lǐ
jiū zhèng
jiū jìng
jiū jìng
jiū qiē
jiū suǒ
jiū yǎn
jiū xīn
jiū wēi
jiū wù
jiū fǎng
jiū jiū
jiū guī
jiū xì
jiū xún
jiū shēng
jiū xuān
jiū dù
jiū míng
jiū zhì
jiū jié
jiū bì
jiū xī
jiū shí
jiū huái
jiū cè
jiū xiáng
jiū wèn
jiū zhēn
jiū qióng
jiū yán
jiū lǎn
jiū xiǎn
jiū xún
jiū chén
jiū guān
jiū shěn
jiū lùn
jiū xí
jiū chàng
jiū wèi
jiū zhèng
jiū bàn
jiū tú
jiū tǎo
jiū chù
bái xuān
jiǎng xuān
mù xuān
zhòng xuān
bù xuān
shù xuān
dān xuān
jié xuān
kǒu xuān
guāng xuān
bǐ xuān
jī xuān
bān xuān
guān xuān
chuán xuān
fān xuān
xún xuān
fū xuān
huī xuān
fǔ xuān
dì xuān
bān xuān
kǒng xuān
zhāng xuān
jiū xuān
xiè xuān
chéng xuān
chàng xuān
fēng xuān
wén xuān
jǐn xuān
pī xuān
chén xuān
yì xuān
dào xuān
fān xuān
jiā xuān
fèng xuān
yán xuān
yì xuān
zhū xuān
bù xuān
⒈ 彻底了解。
引《史记·儒林列传》:“臣谨案詔书律令下者,明天人分际,通古今之义,文章尔雅,训辞深厚,恩施甚美。小吏浅闻,不能究宣,无以明布諭下。”
⒉ 详尽表述。
引宋曾巩《中书舍人制》:“方朕明纪纲,定宪度,以为民极之初,非能见於文章,何以究宣朕意。”
明陈子龙《采莲赋》:“竝进四逐,嫳屑蹁蹮。讙鱼怒蜂,不可究宣。”
究jiū(1)(动)仔细推究;追查:研~|追~|深~。(2)(副)〈书〉到底;究竟:~应如何办理?
宣读音:xuān宣xuān(1)(动)公开说出来;传播、散布出去:~德|~读|~传。(2)(动)疏导:~泄。(3)(动)宣召。(4)(名)指安徽宣城。(5)(名)指宣纸。(6)姓。