zhuāng shùn
zhuāng méng
zhuāng kē
zhuāng kè
zhuāng jia
zhuāng sù
zhuāng nú
zhuāng zǐ
zhuāng cí
zhuāng shì
zhuāng zhì
zhuāng shì
zhuāng tóu
zhuāng kuí
zhuāng yuán
zhuāng dì
zhuāng liè
zhuāng lì
zhuāng dié
zhuāng nóng
zhuāng zhōu
zhuāng kè
zhuāng tián
zhuāng zhuāng
zhuāng yuàn
zhuāng fù
zhuāng zhòng
zhuāng yán
zhuāng lǎo
zhuāng jiā
zhuāng fǒu
zhuāng lì
zhuāng chéng
zhuāng kē
zhuāng yì
zhuāng lì
zhuāng lùn
zhuāng jìng
zhuāng shēng
zhuāng bīn
zhuāng piào
zhuāng kǒu
zhuāng zhǎng
zhuāng chū
zhuāng jìng
xīn jìng
shàn jìng
róu jìng
tuì jìng
zuò jìng
kāi jìng
zhèn jìng
qiǎo jìng
yuān jìng
sù jìng
wěn jìng
chén jìng
zhàn jìng
níng jìng
yōu jìng
kuān jìng
mài jìng
níng jìng
tián jìng
yàn jìng
yán jìng
zhǐ jìng
zhēn jìng
yǎ jìng
mì jìng
qǔ jìng
bèi jìng
wén jìng
zhèn jìng
jǐn jìng
zhuāng jìng
chōng jìng
rù jìng
píng jìng
yún jìng
yǎ jìng
shǒu jìng
xū jìng
xián jìng
xī jìng
àn jìng
ān jìng
pì jìng
yā jìng
qī jìng
sǐ jìng
wēn jìng
hé jìng
shǎng jìng
lián jìng
chún jìng
xián jìng
míng jìng
jié jìng
jī jìng
qīng jìng
dòng jing
jiǎn jìng
sù jìng
xí jìng
yú jìng
dàn jìng
xiáng jìng
shū jìng
zhèng jìng
chǎng jìng
qù jìng
gāo jìng
lěng jìng
bì jìng
xuán jìng
tián jìng
chéng jìng
mì jìng
mù jìng
jiǎn jìng
jiè jìng
mò jìng
zhǔ jìng
wǎn jìng
mì jìng
pín jìng
yíng jìng
hè jìng
sī jìng
jì jìng
nài jìng
dàn jìng
yán jìng
pǔ jìng
duān jìng
yǎng jìng
jié jìng
bù jìng
shěn jìng
chún jìng
zhú jìng
zào jìng
zhuān jìng
qī jìng
xián jìng
shěng jìng
⒈ 端庄淑静;庄重雅静。
引宋曾巩《寿安县太君张氏墓志铭》:“夫人为人,仁厚庄静。”
清顾炎武《后土祠》诗序:“宫殿之巍峨,像设之庄静,香火之駢闐,未尝废也。”
蒋光慈《与安娜》诗:“若说你对我有情罢,为甚你又这般庄静?”
庄zhuāng(1)(名)(~儿)村庄:~户|~农|王家~。(2)(名)封建社会里君主、贵族等所占有的成片土地:~田|~园|~园主|皇~。(3)(名)旧时称规模较大或做批发生意的商店:钱~|布~。(4)(名)庄家:谁是~。(5)(名)姓。庄zhuāng(形)庄重:~严|端~。
静读音:jìng1.安定不动(跟“动”相对):~止。安~。风平浪~。~~的湖水。
2.没有声响:寂~。清~。傍晚,公园里很~。
3.使平静或安静:~下心来。请大家~一~。
4.姓。