shuǎ huà
shuǎ dān
shuǎ jiān
shuǎ lóng
shuǎ hóu
shuǎ nào
shuǎ xióng
shuǎ huò
shuǎ lài
shuǎ bǎ
shuǎ zǐ
shuǎ jiā
shuǎ jiāo
shuǎ chù
shuǎ diān
shuǎ qiāng
shuǎ xì
shuǎ niáng
shuǎ diāo
shuǎ dòu
shuǎ shì
shuǎ shuǐ
shuǎ zuǐ
shuǎ hèng
shuǎ jiān
shuǎ yān
shuǎ qīng
shuǎ xiào
shuǎ qiào
shuǎ lìng
shuǎ piāo
shuǎ rén
shuǎ huá
shuǎ chā
shuǎ mán
bù xì
fú xì
shè xì
hǔ xì
niǎo xì
nì xì
yóu xì
shéng xì
kǒu xì
hè xì
jiāo xì
qín xì
luǒ xì
qiǎng xì
fān xì
qiú xì
huí xì
dì xì
kāi xì
shè xì
tiáo xì
chàng xì
niǎo xì
tán xì
xī xì
yù xì
mǎ xì
mí xì
shuǎ xì
xié xì
lǐng xì
bǎi xì
diǎn xì
cháo xì
gōng xì
tān xì
diàn xì
huàn xì
chī xì
liè xì
mò xì
wū hū
ér xì
bù xì
xī xì
sàn xì
dòng xì
cūn xì
jiū xì
dòu xì
pí xì
yú xì
yàn xì
hóu xì
è xì
mì xì
guǐ xì
xuè xì
nüè xì
màn xì
áo xì
gòu xì
qún xì
kuǎ xì
xióng xì
páo xì
gǔ xì
pāi xì
méi xì
bǎ xì
jiā xì
péng xì
yōu xì
wán xì
chuàn xì
bàn xì
hè xì
zuò xì
yī xì
yǒu xì
yín xì
áo xì
jù xì
yè xì
dǔ xì
yuè xì
xiǎn xì
yán xì
nòng xì
nào xì
qiào xì
duì xì
nán xì
běn xì
gōu xì
fú xì
chàn xì
zuò xì
gē xì
wú xì
qún xì
xī xì
fěn xì
miào xì
yǐng xì
mì xì
yì xì
xiá xì
cǎi xì
dài xì
yá xì
chàng xì
chē xì
ào xì
hú xì
jī xì
luǒ xì
mèng xì
hǎo xì
kàn xì
zàng xì
yàn xì
ǒu xì
pái xì
huǒ xì
bó xì
dǐ xì
yǎn xì
dà xì
sòng xì
jiǎo xì
nuó xì
jīng xì
cèng xì
jú xì
hān xì
dié xì
pú xì
xiǎo xì
shǒu xì
màn xì
píng xì
fěi xì
yǐn xì
guān xì
bān xì
pú xì
guān xì
pèi xì
shuǐ xì
dǐ xì
耍戏shuǎxì
(1) 〈方〉戏弄
例不要耍戏人英make fun of(2) ;玩耍
⒈ 玩耍。
引《金瓶梅词话》第二一回:“二者当家儿只当赏雪,耍戏一日,有何不可?”
《红楼梦》第二十回:“彼时晴雯、綺霞、秋纹、碧痕都寻热闹找鸳鸯、琥珀等耍戏去了。”
⒉ 戏弄。
引毕方锺涛《千重浪》第十七章一:“行啦,管他有人没人,天明再说,你耍戏人可不成!”
嬉戏,开玩笑。明.朱权《荆钗记.第一○出》:「(外)呸,好人好家,哭怎么的。(丑)耍戏有哭有笑。」也作「耍嬉」。
耍shuǎ(1)(动〈方〉玩;玩耍:让孩子到院子里~去。(2)(动)玩弄;戏弄:~花枪|~猴儿。(3)(动)施展;表现出来(多含贬义):~毛杆|~态度。(4)姓。
戏读音:xì,hū[ xì ]1. 玩耍:游戏。儿戏。嬉戏。戏豫(嬉游逸乐)。二龙戏珠。
2. 嘲弄,开玩笑:戏言。戏弄。戏谑(用诙谐有趣的话开玩笑)。
3. 戏剧,也指杂技:一出戏。黄梅戏。看戏。演戏。皮影戏。