jīng jī
jīng zhōu
jīng bì
jīng niú
jīng shū
jīng xīn
jīng zǐ
jīng chǔ
jīng qīng
jīng xiǎo
jīng táo
jīng hóng
jīng pǔ
jīng shì
jīng fù
jīng niè
jīng gé
jīng zhēn
jīng guó
jīng cì
jīng gōng
jīng jī
jīng mù
jīng guān
jīng qǐng
jīng tiáo
jīng mán
jīng zhī
jīng lán
jīng qǐ
jīng gāo
jīng hè
jīng zhēn
jīng cén
jīng fēi
jīng chái
jīng fán
jīng wú
jīng shī
jīng jiè
jīng tú
jīng jī
jīng yù
jīng bǎo
jīng rén
jīng lí
jīng gē
jīng shān
jīng jiāng
jīng guān
jīng kē
jīng jiū
jīng yì
jīng ruǎn
jīng jí
jīng fēi
jīng qī
jīng wū
jīng pú
jīng nán
jīng chāi
jīng mǎng
jīng zǐ
jīng hé
jīng zhū
jīng èr
jīng lán
jīng wáng
jīng yàn
jīng kǔ
jīng bù
jīng tái
jīng huā
jīng wèi
jīng kuí
jīng yáng
jīng mén
shuāng nán
hé nán
níng nán
dòu nán
zhōng nán
yún nán
qián nán
dōng nán
huá nán
tiān nán
wǔ nán
huái nán
tú nán
fán nán
gōng nán
èr nán
lǐng nán
hú nán
zhǐ nán
qí nán
mò nán
cháo nán
shuǐ nán
shào nán
yōng nán
mù nán
cáo nán
shān nán
jiāng nán
zhōu nán
zhèng nán
dài nán
shí nán
jīng nán
sī nán
hé nán
hǎi nán
xià nán
zhēng nán
shè nán
lǐng nán
zhí nán
chǔ nán
jǐ nán
fū nán
guān nán
lí nán
xī nán
jiàn nán
qiáo nán
⒈ 荆州一带。亦泛指南方。 唐为方镇名,辖今湖北、湖南、四川间部分地区。
引《文选·陆机<辩亡论上>》:“吴武烈皇帝慷慨下国,电发荆南。”
张铣注:“坚起兵於荆州,故云荆南也。”
《宋书·王弘传》:“敷政江汉,化被荆南。”
⒉ 五代时十国之一。公元907年高季兴任后梁荆南节度使,924年受后唐封为南平王,世称荆南或南平。963年为北宋所灭。
朝代名。(西元924~960)五代十国之一,高季兴所建。有今湖北江陵、秭归、西陵等县之地。
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
南读音:nán[ nán ]1. 方向,早晨面对太阳,右手的一边,与“北”相对:南北。南方。南面。南国(指中国南部)。南陲(南部边疆)。南极。南半球。
2. 姓。