fù guì
fā guì
dǐng guì
jiě guì
qīn guì
bā guì
mài guì
qīng guì
áng guì
liáng guì
lóng guì
zhǐ guì
shén guì
chǒng guì
jí guì
jīn guì
liù guì
jiàn guì
xūn guì
quán guì
yǒng guì
yán guì
huāng guì
háo guì
zhěng guì
qǔ guì
jīn guì
gān guì
zhēn guì
quán guì
zhēn guì
chóng guì
xī guì
téng guì
zūn guì
xiǎn guì
xì guì
bào guì
kuàng guì
gù guì
méng guì
rì guì
róng guì
zhēng guì
sān guì
xiǔ guì
qīn guì
yǎ guì
zhòu guì
cháo guì
lǚ guì
qī guì
jiāo guì
áng guì
jìn guì
bǎo guì
yǒng guì
yào guì
tiān guì
míng guì
jù guì
zhǐ guì
shí guì
yù guì
zhōng guì
dá guì
jiǎn guì
ā guì
jiāo guì
huá guì
jiāo gui
yì guì
fù guì
gāo guì
kě guì
jiàng guì
⒈ 谓获取显贵。
引清褚人穫《坚瓠补集·丁大参》:“时靳文僖公出一联戏之曰:‘五十致祥,金榜题名终到手。’ 丁应声曰:‘一朝靳贵,玉堂无处不阳春。’”
1.不肯给予;吝惜。
2.姓。
贵读音:guì贵guì(1)(形)本义:价格高;价值大(跟‘贱’相对):价格高;价值大(跟‘贱’相对)(2)(形)评价高;值得珍视或重视:宝~|可~。(3)(形)以某种情况为可贵:人~有自知之明。(4)(形)地位优越(跟‘贱’相对):~族|~妇人|达官~人。(5)(形)敬辞;称与对方有关的事物:~姓|~国。(6)(形)(Guì)姓。