shǒu yáng
shǒu gào
shǒu lǔ
shǒu qiū
shǒu nǎo
shǒu bān
shǒu chuàng
shǒu nì
shǒu nàn
shǒu háng
shǒu zuì
shǒu dào
shǒu dí
shǒu fù
shǒu dāng
shǒu xiān
shǒu gōng
shǒu chàng
shǒu chūn
shǒu chū
shǒu jì
shǒu yǐn
shǒu chōng
shǒu zú
shǒu dí
shǒu qī
shǒu juàn
shǒu lǐng
shǒu jí
shǒu kē
shǒu miàn
shǒu cān
shǒu tuó
shǒu mò
shǒu kǎi
shǒu shī
shǒu yè
shǒu qiū
shǒu xiàng
shǒu kuí
shǒu xiāng
shǒu cuàn
shǒu xià
shǒu dié
shǒu zuò
shǒu shēn
shǒu fú
shǒu luàn
shǒu jiè
shǒu miǎn
shǒu cì
shǒu zhāng
shǒu dū
shǒu xí
shǒu fǔ
shǒu lǐng
shǒu huò
shǒu fú
shǒu shì
shǒu lì
shǒu duān
shǒu bǔ
shǒu è
shǒu lìng
shǒu cáo
shǒu yào
shǒu shǔ
shǒu zhàn
shǒu yuàn
shǒu wàng
shǒu wěi
shǒu móu
shǒu shù
shǒu tái
shǒu yì
shǒu cóng
shǒu dìng
shǒu jí
shǒu zhǎng
shǒu yì
shǒu bō
shǒu fā
shǒu hé
shǒu tú
shǒu wèi
shǒu jià
shǒu huǐ
shǒu chē
shǒu chàng
shǒu jiǎ
shǒu fù
shǒu jiàn
shǒu kěn
shǒu xuǎn
shǒu shí
shǒu jí
shǒu zuò
shǒu guān
shǒu lián
shǒu shàn
shǒu shì
shǒu bīng
shǒu fàn
shǒu zǐ
shǒu xiàng
wán miǎn
kuān miǎn
tǎn miǎn
duǒ miǎn
cái miǎn
cā miǎn
fù miǎn
xī miǎn
bù miǎn
mǐn miǎn
cè miǎn
sī miǎn
cí miǎn
xuē miǎn
zuò miǎn
kāi miǎn
juān miǎn
mài miǎn
shù miǎn
yǐ miǎn
quán miǎn
zì miǎn
tíng miǎn
tè miǎn
tí miǎn
jiàng miǎn
bì miǎn
xuě miǎn
guī miǎn
xìng miǎn
qǐn miǎn
ēn miǎn
duǒ miǎn
tuō miǎn
shè miǎn
jiǎn miǎn
gé miǎn
huì miǎn
dùn miǎn
chù miǎn
cè miǎn
chì miǎn
shǒu miǎn
mǎi miǎn
hù miǎn
jiě miǎn
fèi miǎn
huò miǎn
tōu miǎn
zé miǎn
huì miǎn
dān miǎn
bìng miǎn
yǐ miǎn
jí miǎn
bà miǎn
kòng miǎn
fàng miǎn
huò miǎn
yōu miǎn
nán miǎn
chú miǎn
juān miǎn
gǒu miǎn
yòu miǎn
wèi miǎn
qū miǎn
qiē miǎn
bài miǎn
chè miǎn
gào miǎn
ráo miǎn
tuì miǎn
⒈ 谓揭发他人而免于连坐。
引《续资治通鉴·宋仁宗庆历五年》:“坐繆举而许首免,盖责其当察所举者之不法也。致仕官既谢事,不当与在职者同责。”
首shǒu(1)本义:(名)头:(名)头(2)(形)第一;最高的:~相|~脑。(3)(名)首领:~长。(4)(名)首先:~创。(5)(动)出头告发:自~。(6)姓。(7)(量)用于诗、词、赋;一篇叫一首。
免读音:miǎn免miǎn(1)(动)去掉;除掉:~费|~税。(2)(动)避免:难~|以~。(3)(动)不可;不要:~进。