zūn bēi
zūn tái
zūn jié
zūn yōu
zūn chǐ
zūn kè
zūn xián
zūn dà
zūn lín
zūn jūn
zūn jiǔ
zūn míng
zūn yán
zūn jiǎng
zūn zhǎng
zūn hòu
zūn shèng
zūn chǒng
zūn xiǎn
zūn wèi
zūn cì
zūn shī
zūn jià
zūn fǔ
zūn táng
zūn ān
zūn gōng
zūn huá
zūn sǎo
zūn wáng
zūn shì
zūn fū
zūn shí
zūn zǔ
zūn quán
zūn zhòng
zūn gāo
zūn jià
zūn jué
zūn jīng
zūn léi
zūn hòu
zūn róng
zūn ràng
zūn fǔ
zūn lǚ
zūn rén
zūn zhě
zūn qián
zūn fú
zūn lèi
zūn fèng
zūn yuǎn
zūn bì
zūn gēng
zūn shǔ
zūn gāng
zūn shàng
zūn shèng
zūn shàng
zūn guì
zūn yán
zūn zhì
zūn lǐ
zūn jì
zūn chóng
zūn róng
zūn nián
zūn zhāng
zūn chēng
zūn míng
zūn kǔn
zūn wēi
zūn tán
zūn jiè
zūn mìng
zūn jìng
zūn ài
zūn guān
zūn hòu
zūn rǎng
zūn rèn
zūn lǎo
zūn xìng
zūn xuān
táo chǒng
shèng chǒng
guàn chǒng
chén chǒng
chéng chǒng
niè chǒng
gù chǒng
dé chǒng
jiǎ chǒng
shì chǒng
fēng chǒng
yú chǒng
qiān chǒng
tiān chǒng
nǚ chǒng
ài chǒng
nán chǒng
jiāo chǒng
cí chǒng
cháng chǒng
lì chǒng
shì chǒng
xīn chǒng
líng chǒng
lǐ chǒng
cí chǒng
qióng chǒng
nèi chǒng
duō chǒng
juàn chǒng
fù chǒng
jiāo chǒng
guāng chǒng
bài chǒng
jiē chǒng
nà chǒng
shū chǒng
jiǎng chǒng
wò chǒng
bāo chǒng
quán chǒng
bēn chǒng
hūn chǒng
dān chǒng
qíng chǒng
hù chǒng
mào chǒng
jiè chǒng
jiàn chǒng
xī chǒng
kàng chǒng
yì chǒng
fú chǒng
yāo chǒng
bì chǒng
dòu chǒng
shì chǒng
jīng chǒng
wù chǒng
zūn chǒng
zhòng chǒng
zhēn chǒng
mèi chǒng
qī chǒng
xí chǒng
shòu chǒng
shàn chǒng
jiā chǒng
bì chǒng
jìng chǒng
hé chǒng
guì chǒng
dà chǒng
gù chǒng
jiàn chǒng
huái chǒng
lián chǒng
háo chǒng
qīn chǒng
shī chǒng
fù chǒng
róng chǒng
ēn chǒng
wài chǒng
qiáng chǒng
chóng chǒng
piān chǒng
jīn chǒng
qǔ chǒng
⒈ 尊重宠幸。
引《墨子·号令》:“有能得若捕告者,以其所守邑小大封之。守还,授其印,尊宠官之。”
《史记·蒙恬列传》:“始皇甚尊宠蒙氏,信任贤之。”
明唐顺之《都督沉紫江生墓碑记》:“且夫古者尊宠立功之臣,则或为之象祁连山 、象铁山於其墓,以旌其烈於不朽。”
⒉ 旧指妻妾或其外室。
引清李渔《慎鸾交·赠妓》:“他从今日起,是侯家的尊宠,不是你家的令爱了,回去吧。”
《官场现形记》第四十回:“现在看尊嫂如此举动,尊宠只好留在汉口,同了去是不便的。”
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
宠读音:chǒng宠chǒng(动)喜爱;爱;偏爱。