jiāng chéng
jiāng yě
jiāng chéng
jiāng yì
jiāng chuí
jiāng dì
jiāng dù
jiāng rǎng
jiāng hòu
jiāng yǔ
jiāng yù
jiāng zhí
jiāng chuí
jiāng jiè
jiāng tǔ
jiāng què
jiāng chén
jiāng chǎng
jiāng mǔ
jiāng jiāo
jiāng pàn
jiāng liáo
jiāng yāo
jiāng yì
jiāng yuán
jiāng zhěn
jiāng jìng
jiāng gù
jiāng lǐ
jiāng wài
jiāng yǔ
jiāng quǎn
jiāng yú
jiāng yì
jiāng fēng
jiāng qí
jiāng yú
jiāng jiǎo
jiāng fǔ
jiāng suǒ
jiāng sāi
jiāng liáng
jiāng jiāng
jiāng shì
jiāng lüè
jiāng lì
jiāng lǒng
jiāng lǐ
jiāng dùn
jiāng gàn
jiāng lěi
jiāng quǎn
jiāng zé
jué jiǎo
lú jiǎo
kuǎn jiǎo
huáng jiǎo
piān jiǎo
yán jiǎo
zǐ jiǎo
nán jiǎo
fāng jiǎo
xún jiào
biān jiǎo
chǔ jiǎo
mán jiǎo
zhōu jiǎo
jiāng jiǎo
qīng jiǎo
hòu jiǎo
yán jiǎo
xiǎn jiǎo
xiá jiǎo
dān jiǎo
mǐn jiǎo
lǐng jiǎo
yuǎn jiǎo
huǒ jiǎo
jǐng jiǎo
xī jiǎo
háo jiǎo
yuè jiǎo
gù jiǎo
tíng jiǎo
běi jiǎo
zhàng jiǎo
huāng jiǎo
xíng jiǎo
hǎi jiǎo
qióng jiǎo
sāi jiǎo
yí jiǎo
shǒu jiǎo
jiāng jiǎo
sāo jiǎo
guān jiǎo
⒈ 边境;边界。
引《梁书·昭明太子统传》:“太子仁德素著,及薨……四方氓庶,及疆徼之民,闻丧皆慟哭。”
⒉ 疆界;国土。
引《梁书·武帝纪上》:“﹝废主﹞穷凶极悖,书契未有。征赋不一,苛酷滋章……遂使亿兆离心,疆徼侵弱。”
清顾炎武《赠张力臣》诗:“却思旧游国,转瞬分疆徼。”
边界、国界。
1. 地域,领域,边界:疆土。疆宇(国土)。疆界。疆场(战场)。疆陲(边境)。边疆。海疆。
2. 极限:万寿无疆。
3. 划分界限:“楚子疆之”。
徼读音:jiǎo,jiào[ jiǎo ]1. 同“侥”。
2. 求。