sī wǎng
sī guāng
sī mín
sī sī
sī zǐ
sī xíng
sī lǚ
sī bó
sī shì
sī sù
sī máo
sī lèi
sī yǔ
sī yōng
sī máo
sī luó
sī luó
sī bù
sī jué
sī róng
sī tóng
sī jiǎn
sī chóu
sī qú
sī lǚ
sī xián
sī xián
sī lù
sī kē
sī cháng
sī fù
sī gāo
sī chóng
sī mín
sī yuè
sī jiǎn
sī jiāng
sī huáng
sī guó
sī dài
sī xiàn
sī qín
sī fén
sī tiáo
sī xiù
sī lún
sī máo
sī luò
sī mǐ
sī má
sī rǎn
sī tāo
sī hū
sī xīn
sī biān
sī xǐ
sī mài
sī guǎn
sī zhī
sī mò
sī liǔ
sī zhú
sī guā
sī háo
sī fù
sī fà
sī liào
sī ròu
sī zhuī
sī jīn
sī mián
sī wēi
sī shéng
sī lóng
sī yán
sī huáng
sī kuàng
sī yī
sī líng
sī xiàn
èr huáng
diào huáng
tóng huáng
fān huáng
gǔ huáng
yīng huáng
tān huáng
suǒ huáng
zhú huáng
kōng huáng
tān huáng
míng huáng
chuī huáng
shé huáng
sī huáng
tiān huáng
pí huáng
sōng huáng
bēng huáng
zhì huáng
tán huáng
rú huáng
shuāng huáng
páo huáng
shēng huáng
⒈ 弦管乐器。
引《文选·马融<长笛赋>》:“漂凌丝簧,覆冒鼓钟。”
吕向注:“丝,琴瑟也;簧,笙也。”
唐韦元甫《木兰歌》:“木兰能承父母颜,却卸巾韝理丝簧。”
明沉德符《野获编·兵部·边材》:“每出游猎,骏骑连翩,妖童执丝簧,少妇控弓弩,服饰诡丽,照耀数里。”
清陈维崧《扬州慢·送蘧庵先生之广陵》词:“每年到清明赛社,倾城士女愁弄丝簧。”
⒉ 引申为音乐。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·总术》:“视之则锦绘,听之则丝簧。”
唐崔道融《羯鼓》诗:“华清宫里打撩声,供奉丝簧束手听。”
丝sī(1)(名)本义:蚕丝。(2)(名)像丝的物品。(3)(名)万分之一。
簧读音:huáng1.乐器里用为振动发声的薄片:笙~。风琴~片。
2.器物上有弹力的机件:弹~。锁~。