jiā juàn
jiā sè
jiā shù
jiā gòu
jiā chéng
jiā ǒu
jiā xīng
jiā qù
jiā jù
jiā jié
jiā qiàn
jiā yùn
jiā pǐn
jiā wèi
jiā zuò
jiā bīn
jiā shè
jiā lǚ
jiā míng
jiā miào
jiā lì
jiā zhèng
jiā ǒu
jiā chèn
jiā rén
jiā lì
jiā qī
jiā huà
jiā jué
jiā ér
jiā zhuó
jiā shèng
jiā huà
jiā yáo
jiā zhèn
jiā yùn
jiā rì
jiā hán
jiā guān
jiā chuán
jiā qì
jiā měi
jiā liáng
jiā jì
jiā yīn
jiā míng
jiā chén
jiā xiá
jiā shí
jiā mù
jiā gòu
jiā kǒu
jiā zhì
jiā wén
jiā zhǒng
jiā piān
jiā shì
jiā xī
jiā fù
jiā kuàng
jiā chǔ
jiā shì
jiā jìng
jiā hǎo
jiā yán
jiā zhào
jiā duì
jiā huì
jiā kuài
jiā yě
jiā zhì
jiā jǐng
jiā shí
jiā bīng
jiā pèi
jiā shí
jiā yǔ
jiā shǒu
jiā shàng
jiā niàng
jiā shēng
jiā xù
jiā sī
jiā qì
jiā kè
jiā yán
jiā huì
wēi miào
hóng miào
wǎn miào
xié miào
měi miào
làn miào
jìn miào
bǐ miào
yào miào
jǐng miào
qí miào
xié miào
jiā miào
jué miào
xuán miào
jiǎo miào
xiě miào
ào miào
jí miào
huá miào
chāo miào
yòu miào
yāo miào
níng miào
dào miào
zhòng miào
kōng miào
mǐn miào
yǎo miào
jiāo miào
xīn miào
qiào miào
yīng miào
xiān miào
shū miào
màn miào
jùn miào
jiāo miào
qiǎn miào
rù miào
gāo miào
bù miào
jiǎn miào
líng miào
jīng miào
qīng miào
ào miào
wǎn miào
tán miào
mò miào
qióng miào
jiǎo miào
qiǎo miào
liáo miào
shàng miào
lì miào
tóng miào
shén miào
fū miào
shēn miào
guǐ miào
yán miào
èr miào
hóng miào
cū miào
yuán miào
zào miào
juān miào
chěng miào
duān miào
jué miào
chōng miào
jī miào
shú miào
qīng miào
佳妙jiāmiào
(1) 美好精妙
例书法佳妙英dulcet⒈ 美妙。
引南朝梁周兴嗣《千字文》:“布射僚丸, 嵇琴阮啸, 恬笔伦纸, 钧巧任钓,释纷利俗,并皆佳妙。”
清陈衍《<辽诗纪事>叙》:“虽由其国严禁文字出境,亦所作未臻佳妙。”
田北湖《论文章源流》:“於是上古文章,冠絶千古……盖其运用之方,独擅佳妙之胜。”
瞿秋白《赤都心史》七:“一新式的意大利钢琴,可以不按自鸣,谱子从琴背插入,机括开时音调佳妙无比。”
冰心《往事(二)》一:“生命的历史一页一页的翻下去,渐渐翻近中叶,页页佳妙。”
佳jiā(形)美;好:~句|~音|成绩甚~|身体欠~。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。