jiàng xiáng
cí xiáng
shū xiáng
fēn xiáng
tuí xiáng
yù xiáng
huáng xiáng
liàn xiáng
zhǐ xiáng
bǎi xiáng
ān xiáng
jiù xiáng
qìng xiáng
dàn xiáng
yāo xiáng
shàn xiáng
guī xiáng
zhǐ xiáng
bù xiáng
qí xiáng
yāo xiáng
cháng xiáng
fā xiáng
yún xiáng
shuǐ xiáng
hēi xiáng
zhēn xiáng
yíng xiáng
máng xiáng
jí xiáng
qí xiáng
jìn xiáng
jiā xiáng
měi xiáng
shū xiáng
cháo xiáng
hú xiáng
chéng xiáng
fú xiáng
qīng xiáng
tiān xiáng
chěng xiáng
shàn xiáng
xuè xiáng
chì xiáng
chú xiáng
dà xiáng
zhēn xiáng
nóng xiáng
⒈ 吉祥的征兆。
引《礼记·中庸》:“国家将兴,必有禎祥;国家将亡,必有妖孽。”
孔颖达疏:“禎祥,吉之萌兆。祥,善也。言国家之将兴,必有嘉庆善祥也。”
汉王充《论衡·吉验》:“凡人稟贵命於天,必有吉验见於地。见於地,故有天命也。验见非一,或以人物,或以禎祥,或以光气。”
《三国志·魏志·管宁传》:“夫神以知来,不追以往,禎祥先见,而后兴废从之。”
《云笈七籤》卷五:“先生忘情於身而慈於人,禎祥屡应。”
⒉ 吉祥,幸福。
引汉陆贾《新语·道基》:“改之以灾变,告之以禎祥。”
《后汉书·曹褒传》:“﹝圣人﹞功成作乐,化定制礼,所以救世俗,致禎祥,为万姓获福於皇天者也。”
《西游记》第二六回:“人间数次降禎祥,世上几番消厄愿。”
吉兆。
祯zhēn(名)吉祥的征兆:~祥。
祥读音:xiáng[ xiáng ]1. 吉利:祥和。祥瑞(吉祥的征兆)。不祥。吉祥。
2. 吉凶的预兆:祥麟。祥云。
3. 姓。