sǎo fáng
sǎo máng
sǎo dàng
sǎo shuā
sǎo tíng
sǎo méi
sǎo huáng
sǎo duàn
sǎo tǔ
sǎo chú
sǎo dìng
sǎo yè
sǎo guó
sǎo xīng
sǎo wěi
sǎo dí
sǎo dào
sǎo lí
sǎo nán
sǎo miè
sǎo shè
sǎo jiè
sǎo dài
sào zhou
sào zhǒu
sǎo tīng
sǎo wàng
sǎo huì
sǎo shě
sǎo mù
sǎo diàn
sǎo biān
sǎo qì
sǎo hǎi
sǎo shì
sǎo qīng
sào bǎ
sǎo liǎn
sǎo guǐ
sǎo guāng
sǎo sōng
sǎo tuò
sǎo shù
sǎo bā
sǎo zhú
sǎo tà
sǎo bái
sǎo dā
sǎo shì
sǎo xué
sǎo fú
sǎo xìng
sǎo dì
sǎo jì
sǎo gé
sǎo kuò
sǎo fén
sǎo yǎn
sǎo mén
sǎo jì
sǎo miáo
sǎo jìng
sǎo léi
sǎo jìng
sǎo guā
sǎo sǎ
sǎo jiē
sǎo jiě
sǎo xué
shuǐ sōng
jiàn sōng
zhēn sōng
péng sōng
kē sōng
yǎn sōng
xìng sōng
kē sōng
qiáo sōng
zhū sōng
lóng sōng
yú sōng
lóu sōng
qīng sōng
guā sōng
chì sōng
jīn sōng
fàng sōng
ěr sōng
ròu sōng
pán sōng
sǎo sōng
méng sōng
hán sōng
shǒu sōng
péng sōng
yún sōng
qiáo sōng
fēi sōng
shū sōng
gān song
lóng sōng
gǔ sōng
xī sōng
zhī sōng
kū sōng
kuān sōng
shān sōng
mēng sōng
sū sōng
tóng sōng
kū sōng
mèng sōng
zhǎng sōng
féi sōng
fā sōng
péng sōng
qīng sōng
wǎ sōng
bā sōng
qiáo sōng
ò sōng
yān sōng
⒈ 扫墓。
引宋李之彦《东谷所见·先垄》:“吾乡多於至节、岁节、清明诣坟所……乘祭之后,大率与兄弟、妻子、亲戚、契交放情游览,尽观而归。至节、岁节非扫松也,祇赏梅耳;清明非省墓也,祇踏青耳。”
《古谣谚·<寒食占雨谚>序》:“《四时占候》:寒食係清明前一日,人家墓祭,谓之‘扫松’。”
1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。
松读音:sōng松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。