xié jī
xié shì
xié màn
xié měi
xié xī
xié xì
xié mí
xié yǎ
xié xīng
xié qī
xié fù
xié yàn
xié xiè
xié hé
xié mèi
xié huī
xié wén
xié yōu
xié mì
xié hǎo
xié qù
xié yīn
xié huì
xié xié
xié qiè
xié dāng
xié hé
xié miào
xié shuō
xié miù
xié shú
xié yùn
xié kuǎn
xié yù
xié lì
xié shēng
xié biàn
xié jié
xié chàng
xié guài
xié jù
xié lè
xié gěi
xié huà
xié zhèn
xié wěn
xié zòu
xié nú
xié lǎo
xié jù
xié xié
xié chén
xié pái
xié hé
xié yí
xié shū
xié yǔn
xié yǐn
xié jié
xié róu
xié shǎng
xié mǐn
xié lì
xié ǒu
xié jì
xié huān
xié duó
xié wǎn
qù jù
cōng jù
fán jù
lǚ jù
shī jù
zēng jù
xián jù
nào jù
lǐ jù
yǎ jù
yí jù
xiāng jù
guǎng jù
chuān jù
háng jù
píng jù
xiào jù
bēi jù
shū jù
yǒng jù
hú jù
chǔ jù
gàn jù
kūn jù
jìn jù
yù jù
biān jù
gàn jù
shěn jù
biān jù
huī jù
yáo jù
zhì jù
kuáng jù
dǔ jù
wǔ jù
suì jù
huá jù
qióng jù
cháo jù
jìn jù
bái jù
dāo jù
jí jù
yōng jù
dǎi jù
háo jù
guì jù
kǔ jù
diān jù
jiā jù
zhòng jù
gē jù
ér jù
mǐn jù
rǒng jù
pú jù
jī jù
wǔ jù
rǒng jù
xīn jù
lǒng jù
pín jù
pí jù
hù jù
zhuàng jù
cóng jù
xì jù
wǔ jù
mù jù
tuán jù
jī jù
kùn jù
sū jù
dòng jù
qí jù
chōng jù
lú jù
yuán jù
jiāo jù
yōu jù
shǐ jù
cháo jù
bēi jù
diāo jù
jí jù
píng jù
duǎn jù
qín jù
fán jù
chǒu jù
mián jù
yǐng jù
xǐ jù
huàn jù
xiāng jù
jiǎn jù
wēi jù
wǔ jù
tán jù
cǎn jù
yuè jù
hàn jù
shào jù
jiān jù
fēn jù
kòu jù
zá jù
zé jù
huà jù
yīn jù
wù jù
è jù
huó jù
láo jù
yuè jù
xié jù
diāo jù
jīng jù
àn jù
qǔ jù
huái jù
zuò jù
guó jù
谐剧xiéjù
(1) 喜剧的别称
英ic opera(2) 一种介于曲艺与戏剧之间的艺术形式,流行于四川,由一人扮演角色,内容多风趣幽默
英ic opera popular in Sichuan⒈ 诙谐戏谑。
引鲁迅《中国小说史略》第十七篇:“吴承恩字汝忠,号射阳山人,性敏多慧,博极羣书,復善谐剧。”
⒉ 一种介于曲艺与戏剧之间的艺术样式。流行于四川。演出时只有一名演员出场,扮演规定人物,通过演员与实际不存在的对象进行“对话”和交流,使观众明确角色的规定情境和假设在场的其他人物,以表达一定的故事情节。因运用幽默、风趣见长的四川方言,寓庄于谐,故名谐剧。
滑稽而令人发笑的戏剧。
谐xié(1)(形)和谐:~音|~调。(2)(动)(事情)商量好;办妥(多指跟别人打交道的事情):事~之后;就可动身。(3)(形)诙谐:~戏|亦庄亦~。
剧读音:jù剧jù(1)(名)戏剧:演~|话~|独幕~|惨~|丑~。(2)(名)(Jù)姓。剧jù(形)猛烈:~烈|~痛|~饮|~变|病势加~。