huò zī
huò quán
huò bèi
huò wù
huò fàn
huò shì
huò chà
huò qiú
huò qián
huò mài
huò láng
huò jū
huò dān
huò bó
huò jiǎ
huò ér
huò yì
huò cāng
huò mǎi
huò cái
huò yàng
huò bó
huò dān
huò tóu
huò diàn
huò jiāo
huò náng
huò péng
huò yù
huò jī
huò chǎn
huò jià
huò tī
huò qiú
huò bù
huò kè
huò lún
huò gòng
huò jiàn
huò zhàn
huò piào
huò dú
huò zāng
huò mǎ
huò bǔ
huò kuǎn
huò chuán
huò cái
huò bǎo
huò lù
huò huì
huò běn
huò jí
huò sè
huò pǐn
huò yùn
huò bāo
huò shī
huò liào
huò jiē
huò shì
huò rén
huò chǎn
huò zhí
huò zī
huò chē
huò zhōu
huò jià
huò zhì
huò dí
huò chǎng
huò jī
huò dǐ
huò nóng
huò qǔ
huò zhàng
huò fǎ
huò lì
huò qī
huò sǔn
huò qì
huò cāng
huò lì
huò běn
huò yí
huò yù
huò zhǔ
huò zhí
huò guì
huò wèi
huò tān
huò fáng
huò shēng
huò bì
fēng zhí
xìng zhí
dǎo zhí
bǎo zhí
tuò zhí
fān zhí
chì zhí
yíng zhí
shēng zhí
huò zhí
fēng zhí
yǎng zhí
fù zhí
zī zhí
yǔn zhí
zī zhí
zēng zhí
bì zhí
báo zhí
kěn zhí
bāo zhí
líng zhí
suì zhí
gǔ shi
huì zhí
háo zhí
chǎn zhí
zhòng zhí
fán zhí
bù zhí
nóng zhí
bō zhí
kěn zhí
gēng zhí
货殖huòzhí
(1) 经商;商人
例又欲轴轳远致,亦令货殖聚敛。——《南史·徐勉传》英engage in trade;merchant⒈ 谓经商营利。
引《论语·先进》:“赐不受命,而货殖焉,亿则屡中。”
唐李肇《唐国史补》卷中:“扬州有王生者,人呼为王四舅,匿跡货殖,厚自奉养。”
《花月痕》第四七回:“以贸迁为絶伎,以货殖为资生。”
⒉ 经商的人。
引汉班固《西都赋》:“与乎州郡之豪杰,五都之货殖,三选七迁,充奉陵邑。”
《续资治通鉴·宋太宗雍熙元年》:“丙申,赐京师大酺三日。集开封府及诸军乐人,迁四市货殖,五方士女大会。”
⒊ 财物;商品。
引晋葛洪《抱朴子·行品》:“观道义而如醉,闻货殖而波扰者,秽人也。”
宋王禹偁《送李巽序》:“古者,设关所以禁末游,为市所以通货殖,后世因而有税焉。”
聚积财物,使生殖蕃息以图利。即经商。
货huò(1)(名)货币;钱:通~。(2)(名)货物;商品:百~|订~|销~|~真价实。(3)(名)指人(骂人的话):笨~|烂~。(4)(动)出卖:~卖。
殖读音:zhí,shi[ zhí ]1. 孳生:生殖。养殖。繁殖。殖民地。
2. 种植:“农殖嘉谷”。
3. 兴生财利:货殖(经商)。