zuǒ jiāng
zuǒ chē
zuǒ lǐng
zuǒ chéng
zuǒ shǐ
zuǒ xiǎng
zuǒ shǐ
zuǒ zá
zuǒ lǐ
zuǒ shāng
zuǒ quàn
zuǒ shí
zuǒ zhāo
zuǒ èr
zuǒ lì
zuǒ róng
zuǒ móu
zuǒ lì
zuǒ yú
zuǒ jùn
zuǒ cè
zuǒ fù
zuǒ cān
zuǒ zhèng
zuǒ yòu
zuǒ shū
zuǒ mù
zuǒ jí
zuǒ yì
zuǒ liáo
zuǒ yú
shī lì
dà lì
shì lì
jīn lì
shǔ lì
chà lì
bēi lì
xiāng lì
luó lì
sī lì
sàn lì
qiú lì
xiān lì
jǐng lì
míng lì
yǐn lì
chōng lì
bù lì
xíng lì
huá lì
méng lì
jùn lì
táng lì
hǔ lì
bì lì
dá lì
jiǎo lì
chá lì
mén lì
jiǎ lì
chéng lì
xū lì
xiá lì
chūn lì
chéng lì
pín lì
lián lì
zào lì
jiǔ lì
hūn lì
jiā lì
chuān lì
fǔ lì
jiù lì
hòu lì
shū lì
guān lì
shōu lì
mò lì
chún lì
jiàn lì
néng lì
lián lì
yuán lì
ào lì
kè lì
kè lì
sù lì
huàn lì
róng lì
gù lì
mìng lì
qīn lì
shí lì
jiàn lì
liáo lì
jì lì
cán lì
bó lì
tíng lì
biān lì
kù lì
liáng lì
yá lì
wén lì
wū lì
wáng lì
kē lì
shǒu lì
qī lì
cái lì
huàn lì
jiǎ lì
tān lì
bēi lì
xié lì
zhǎng lì
qǐng lì
kuài lì
zhé lì
zhuāng lì
tái lì
cái lì
lùn lì
jiě lì
guì lì
bǐ lì
yá lì
cūn lì
xià lì
yún lì
liáo lì
hòu lì
bàn lì
sān lì
jiān lì
bì lì
héng lì
zéi lì
lǐ lì
cóng lì
mù lì
píng lì
diǎn lì
bǎng lì
rén lì
xuǎn lì
yuàn lì
chuán lì
qí lì
dù lì
qiáng lì
cāng lì
jiāng lì
shuì lì
shì lì
wū lì
yì lì
lǎo lì
nóng lì
gǔ lì
jù lì
xiǎo lì
yǔ lì
chú lì
míng lì
zhá lì
guān lì
shàn lì
zuǒ lì
àn lì
bù lì
fán lì
qiān lì
sú lì
qiáo lì
liào lì
zhí lì
fú lì
mǎ lì
dié lì
jǐ lì
bào lì
hàn lì
dǎo lì
xiàn lì
gàn lì
láng lì
zhǔ lì
guǐ lì
jiē lì
wǔ lì
páng lì
fáng lì
jí lì
líng lì
chǔ lì
zāng lì
jūn lì
shěng lì
dǐ lì
wài lì
shān lì
jiān lì
dōu lì
lóng lì
huá lì
jiāng lì
zuì lì
shì lì
xū lì
shǎo lì
xiāng lì
mù lì
zuò lì
cáo lì
fǎ lì
bǎi lì
háo lì
fàn lì
⒈ 指古代地方长官的僚属。
引《晋书·王濬传》:“邈乃大会佐吏。”
《南史·宋武帝纪上》:“义军初剋京城, 脩司马刁弘率文武佐吏来赴。”
《资治通鉴·晋孝武帝太元八年》:“冲对佐吏叹曰:‘ 谢安石有庙堂之量!’”
胡三省注:“诸藩府参佐为佐吏。”
⒉ 即佐史。
引《后汉书·城阳恭王刘祉传》:“詔零陵郡奉祠节侯、戴侯庙,以四时及腊岁五祠焉。置嗇夫、佐吏各一人。”
王先谦集解引刘攽云:“案《后汉志》:县小吏有嗇夫,有佐史,则此吏字当作史也。”
朱起凤《辞通》“佐史、佐吏、佑吏”条按:“史、吏古通用。”
佐zuǒ(1)(动)辅佐;帮助:~理|辅~。(2)(名)辅助别人的人:僚~。
吏读音:lì吏lì(1)(名)旧社会没有品级的小公务人员:胥~。(2)(名)旧社会泛指官吏:大~|酷~。