shēng hū
shēng yǐn
shēng shù
shēng róng
shēng kòng
shēng néng
shēng lǜ
shēng biàn
shēng kǒu
shēng yuè
shēng luè
shēng jì
shēng yù
shēng de
shēng yún
shēng hāi
shēng wén
shēng xiāng
shēng dié
shēng zǔ
shēng nuò
shēng gǔ
shēng yù
shēng qiāng
shēng wēi
shēng yīng
shēng liàng
shēng tǎo
shēng ǒu
shēng shī
shēng líng
shēng fāng
shēng wèi
shēng qū
shēng jì
shēng shē
shēng diào
shēng sǎng
shēng pín
shēng cí
shēng páng
shēng qì
shēng yàn
shēng jié
shēng jì
shēng rě
shēng wèn
shēng jiā
shēng jì
shēng sù
shēng mǔ
shēng dài
shēng chuán
shēng shī
shēng mào
shēng gē
shēng sòu
shēng cǎi
shēng làng
shēng bō
shēng xī
shēng sè
shēng shì
shēng yǐng
shēng qiáng
shēng xiǎng
shēng xùn
shēng nà
shēng zhù
shēng chā
shēng lèi
shēng yùn
shēng chén
shēng míng
shēng jiāo
shēng yán
shēng lì
shēng yáng
shēng pǔ
shēng míng
shēng jià
shēng wàng
shēng dù
shēng kài
shēng yīn
shēng huá
shēng bù
shēng yuān
shēng bīng
shēng niǔ
shēng zǐ
shēng jí
shēng yā
shēng jì
shēng nà
shēng bǐ
shēng yuán
shēng huà
shēng zhāng
shēng yóu
shēng liè
shēng cái
shēng ér
shēng yì
shēng chǎng
shēng sī
shēng qíng
shēng liè
yùn shī
chí shī
gǔ shī
cái shī
tú shī
dù shī
liàn shī
fēng shī
qiān shī
xīn shī
shēng shī
chén shī
yǒng shī
xuǎn shī
cǎi shī
wāi shī
lè shī
yì shī
qiú shī
fǎn shī
qīng shī
qǐ shī
zhǎn shī
jù shī
è shī
máo shī
miáo shī
xiān shī
gē shī
zá shī
qíng shī
jìn shī
shǐ shī
guǐ shī
gé shī
shān shī
bīn shī
shēng shī
shǐ shī
jiè shī
bèi shī
gēng shī
gē shī
duǎn shī
zhōu shī
liù shī
zhàn shī
jué shī
qì shī
gòng shī
mài shī
hé shī
lián shī
kè shī
hán shī
xún shī
sì shī
san shi
xiǎo shī
lǔ shī
zhóu shī
lǜ shī
nì shī
chàng shī
bīn shī
xuán shī
fù shī
cì shī
jiù shī
guī shī
qiāo shī
⒈ 乐歌。
引《礼记·乐记》:“乐师辨乎声诗,故北面而弦。”
宋欧阳修《相州昼锦堂记》:“勒之金石,播之声诗。”
元王实甫《西厢记》第五本第二折:“这琴,他教我闭门学禁指,留意谱声诗,调养圣贤心,洗荡巢由耳。”
章炳麟《辨诗》:“瞽师瞍矇,皆掌声诗,即诗与箴一实也。”
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
诗读音:shī诗shī(名)文学体裁的一种;通过有节奏、韵律的语言反映生活;抒发情感:~抄|~词|~风|~集|~句|~剧|~律。