yuán pǐn
yuán chéng
yuán láng
yuán quē
yuán jǐng
yuán shān
yuán yuán
yuán shù
yuán biàn
yuán wài
yuán fāng
yuán quē
yuán gōng
yuán liáo
yuán wèi
yuán guān
yuán jūn
yuán chuí
yuán yuán
yuán guāng
yuán lǐng
yuán tōng
yuán guǎn
yuán qiáo
yuán cì
yuán fú
yuán měi
yuán ruì
yuán yuān
qiè lǐng
shēn lǐng
pì lǐng
kuí lǐng
cān lǐng
wú lǐng
jiě lǐng
jìn lǐng
lǒu lǐng
fǔ lǐng
zhí lǐng
xùn lǐng
fāng lǐng
dū lǐng
yuán lǐng
shǒu lǐng
biāo lǐng
rǔ lǐng
fǔ lǐng
chèn lǐng
máo lǐng
mǎ lǐng
guò lǐng
dài lǐng
jìng lǐng
zhī lǐng
yā lǐng
fèn lǐng
kāi lǐng
xiàng lǐng
yāo lǐng
tǒng lǐng
hēi lǐng
xié lǐng
zhǔ lǐng
tóu lǐng
juàn lǐng
yī lǐng
xuán lǐng
qǔ lǐng
yào lǐng
rú lǐng
páo lǐng
jiān lǐng
yī lǐng
fān lǐng
fǔ lǐng
běn lǐng
jī lǐng
tiáo lǐng
rèn lǐng
zhěng lǐng
qiú lǐng
yóu lǐng
chéng lǐng
zào lǐng
wǔ lǐng
dāo lǐng
xīn lǐng
yuán lǐng
jī lǐng
shè lǐng
guān lǐng
gāng lǐng
guǎn lǐng
chuán lǐng
hú lǐng
yān lǐng
jù lǐng
quǎn lǐng
bó lǐng
shén lǐng
zhòu lǐng
diǎn lǐng
jiàng lǐng
bái lǐng
méi lǐng
qiào lǐng
qí lǐng
qū lǐng
xiū lǐng
chí lǐng
zuǒ lǐng
lán lǐng
bù lǐng
niú lǐng
zhāo lǐng
yǒu lǐng
fěn lǐng
tí lǐng
hù lǐng
yáo lǐng
bù lǐng
mào lǐng
fú lǐng
bài lǐng
bào lǐng
jiāo lǐng
yǐn lǐng
fēng lǐng
dū lǐng
qīng lǐng
shuài lǐng
qiú lǐng
jū lǐng
zhàn lǐng
shòu lǐng
jiān lǐng
ā lǐng
pán lǐng
xié lǐng
zǒng lǐng
cí lǐng
⒈ 即盘领衫。旧时官吏的服饰之一。
引《古今小说·杨谦之客舫遇侠僧》:“只见堦下有箇穿红布员领,戴顶方头巾的土人,走到杨知县面前,也不下跪。”
《儒林外史》第三回:“只见那张乡绅下了轿进来,头戴纱帽,身穿葵花色员领,金带、皂靴。”
清李渔《怜香伴·婚始》:“小生儒巾员领,丑扮丫环,杂扮掌礼。”
旧时官吏的礼服。
1. 人,工作或学习的人:员工。教员。演员。动员。复员。司令员。
2. 指团体组织中的人:成员。团员。党员。会员。
3. 周围:幅员辽阔。
4. 量词,常用于武将:一员小将。
领读音:lǐng领lǐng(1)(名)颈;脖子:~巾|引~而望|首~。(2)(名)(~子、~儿)衣服上围绕脖子的部分:衣~|翻~儿。(3)(名)(~儿)领口:圆~儿|尖~儿。(4)(名)大纲;要点:提纲挈~|不得要~。(5)量词。ɑ)〈书〉长袍或上衣一件叫一领。b)席一张叫一领。(6)基本义:(动)带;引:(动)带;引(7)(动)领有;领有的:占~|~土|~海|~空。(8)(动)领取:招~|~工资|~材料。(9)(动)接受:~教|~情|心~。(动)了解(意思):~教|~情|心~。(动)了解(意思)