wú yán
róng yán
cuī yán
xíng yán
tái yán
fàn yán
qiū yán
dà yán
qū yán
xī yán
fāng yán
pī yán
chán yán
tiǎn yán
fā yán
jiāo yán
wàng yán
diāo yán
fēng yán
zhí yán
wán yán
huā yán
nuò yán
qī yán
jiàn yán
miàn yán
sī yán
lǚ yán
chóu yán
liàn yán
qiǎng yán
zī yán
jīn yán
kuì yán
qǐ yán
kuí yán
yù yán
miǎn yán
chàng yán
xiù yán
tuó yán
tóng yán
lěng yán
lí yán
sù yán
cǎn yán
qǐ yán
yí yán
cuī yán
zuì yán
pīng yán
lóng yán
zhí yán
xī yán
cuò yán
cuì yán
dī yán
tú yán
kāi yán
tuí yán
sháo yán
róu yán
zhū yán
tiǎn yán
hú yán
chēng yán
bīng yán
huān yán
shān yán
biǎn yán
zhù yán
kǒng yán
lìng yán
zhì yán
qì yán
lì yán
yán yán
liú yán
bié yán
cán yán
tái yán
měi yán
xiān yán
nú yán
xuàn yán
chán yán
hàn yán
gān yán
hòu yán
bìn yán
jǔ yán
nǎn yán
lóng yán
diān yán
jiāo yán
huǐ yán
wù yán
cāng yán
mèi yán
fǎn yán
yuè yán
tiān yán
gǎi yán
dùn yán
shèng yán
chǎn yán
shuāi yán
xī yán
shū yán
miào yán
tiǎn yán
tuí yán
jiě yán
miǎn yán
rǎn yán
ruò yán
shùn yán
cí yán
cú yán
zǐ yán
yǒu yán
chén yán
qú yán
hóng yán
guāng yán
mò yán
niǎn yán
suì yán
nà yán
xīng yán
kàng yán
kuǎn yán
yáo yán
xī yán
chǔ yán
pò yán
biàn yán
è yán
cháo yán
shùn yán
chéng yán
xiū yán
bó yán
xiào yán
zhě yán
⒈ 额头突出。常形容相貌丑陋。
引《史记·范雎蔡泽列传》:“先生曷鼻,巨肩,魋颜,蹙齃,膝挛。”
清赵翼《人面竹》诗:“魋颜十八盘,数与应真配。”
康有为《大同书》甲部第五章:“卯则终身鰥寡怨旷,或拥黑人、黄馘、魋颜、缩项而慰情胜无焉。”
1.古书上说的一种毛浅而赤黄、形似小熊的野兽。
2.姓。
颜读音:yán颜yán(1)(名)脸;脸上的表情:容~|和~悦色|笑逐~开。(2)(名)体面;面子:无~见人。(3)(名)颜色:~料|五~六色。(4)(名)姓。