hóng shù
hóng fū
hóng suì
hóng shēn
hóng biàn
hóng lì
hóng lì
hóng dào
hóng guāng
hóng bó
hóng rùn
hóng yì
hóng lùn
hóng zhāng
hóng jiǎng
hóng zhuàng
hóng chǐ
hóng dà
hóng yè
hóng mǐn
hóng yáng
hóng jì
hóng lǎng
hóng kāi
hóng liàng
hóng yù
hóng tú
hóng qì
hóng sì
hóng guī
hóng yuàn
hóng dài
hóng xiū
hóng hòu
hóng duō
hóng měi
hóng yòu
hóng huà
hóng yì
hóng hé
hóng jiǎn
hóng chǎng
hóng yì
hóng dù
hóng tōng
hóng wěi
hóng shì
hóng zhì
hóng xīn
hóng shàn
hóng kuàng
hóng shèng
hóng zhǐ
hóng kuò
hóng yuǎn
hóng yì
hóng fāng
hóng liè
hóng liàng
hóng cháng
hóng cuì
hóng chǎng
hóng yǎ
hóng fǎ
hóng zhì
tí jiǎng
hóng jiǎng
cún jiǎng
dǐ jiǎng
huì jiǎng
hē jiǎng
jiā jiǎng
shì jiǎng
shēn jiǎng
kāi jiǎng
chóng jiǎng
táo jiǎng
yán jiǎng
tuī jiǎng
kuā jiǎng
fú jiǎng
shū jiǎng
chōu jiǎng
hóng jiǎng
jīng jiǎng
gòng jiǎng
gāo jiǎng
dūn jiǎng
zhēn jiǎng
quàn jiǎng
cí jiǎng
xùn jiǎng
bān jiǎng
tàn jiǎng
chóu jiǎng
yù jiǎng
zhī jiǎng
zūn jiǎng
lài jiǎng
píng jiǎng
ēn jiǎng
guò jiǎng
hóng jiǎng
ruì jiǎng
jīn jiǎng
biāo jiǎng
yōu jiǎng
tiān jiǎng
jī jiǎng
tóng jiǎng
chāo jiǎng
bāo jiǎng
bǎo jiǎng
chēng jiǎng
mó jiǎng
jìn jiǎng
gěi jiǎng
juàn jiǎng
chǒng jiǎng
shàn jiǎng
shòu jiǎng
⒈ 大力劝勉、奖励。
引南朝梁任昉《天监三年策秀才文》之二:“弘奬之路,斯既然矣。”
《旧唐书·韩愈传》:“大抵以兴起名教、弘奬仁义为事。”
明梅鼎祚《玉合记·赐完》:“朕惟昭明大节,实开王化之源;弘奬名流,式畅玄风之旨。”
清钱谦益《思仁先赠承德郎兼按察司佥事制》:“是用赠具阶官,用以昭明其世德,且可弘奬夫风流。”
大力劝勉、奖励。