xí jìn
xí yuán
xí róng
xí yòng
xí jiào
xí wén
xí shú
xí qì
xí shàng
xí kè
xí rěn
xí sòng
xí yì
xí rǎn
xí guàn
xí jìng
xí yáng
xí fēng
xí chí
xí guàn
xí cí
xí gù
xí tài
xí luàn
xí hào
xí dǔ
xí chá
xí chén
xí dǔ
xí yì
xí jiā
xí fù
xí cháng
xí niǔ
xí wán
xí jiàn
xí sú
xí liú
xí fú
xí bì
xí xué
xí tí
xí yáng
xí dìng
xí róng
xí shì
xí liàn
xí dǎo
xí xí
xí dé
xí xíng
xí xìng
xí kǎn
xí lè
hùn sú
tuí sú
chū sú
chún sú
yōng sú
zhuó sú
kuāng sú
shùn sú
guān sú
bài sú
jué sú
qún sú
jùn sú
qīng sú
shū sú
qún sú
dù sú
tǔ sú
cāng sú
xí sú
chǔ sú
mài sú
fū sú
niǎo sú
qū sú
fǔ sú
hūn sú
cūn sú
jì sú
é sú
qióng sú
jiù sú
bēi sú
shì sú
jū sú
jī sú
chán sú
tān sú
qì sú
bì sú
fú sú
yáo sú
yú sú
chún sú
lǐ sú
jìn sú
méng sú
lǐ sú
fù sú
fán sú
liáo sú
è sú
dī sú
sēng sú
wán sú
xiá sú
bù sú
lòu sú
zǒu sú
zhèng sú
cuì sú
biǎo sú
suān sú
xuàn sú
chén sú
fàn sú
liú sú
gòu sú
xùn sú
lí sú
xuàn sú
guǐ sú
biàn sú
wén sú
běn sú
bà sú
bìng sú
huà sú
chái sú
yí sú
cāng sú
shāng sú
wù sú
àn sú
chāo sú
diāo sú
chēng sú
yì sú
gù sú
jiāo sú
chǐ sú
yì sú
chén sú
guǎng sú
chǔn sú
jìng sú
guàn sú
ruǎn sú
pí sú
tuō sú
ào sú
méng sú
yín sú
piāo sú
cū sú
shū sú
xiāo sú
jīng sú
bì sú
jī sú
yǎ sú
jì sú
lí sú
mò sú
dì sú
juān sú
fǎn sú
luàn sú
méng sú
mèi sú
wěi sú
wěi sú
fù sú
bá sú
chǒu sú
fù sú
luò sú
wéi sú
shè sú
lì sú
héng sú
biǎn sú
fǎng sú
xún sú
biān sú
hé sú
jǐng sú
hūn sú
gǎi sú
tōng sú
shí sú
kuà sú
bǐ sú
shí sú
rén sú
bì sú
wán sú
cháng sú
lóng sú
bǐ sú
tóng sú
měi sú
jià sú
huán sú
mán sú
qiān sú
jì sú
jí sú
guó sú
gé sú
ǒu sú
lí sú
jí sú
yīn sú
wū sú
huì sú
chéng sú
bì sú
cóng sú
ào sú
miǎn sú
zhuī sú
wèn sú
fēng sú
mín sú
jùn sú
dào sú
jiǎo sú
pǐn sú
suí sú
hùn sú
hài sú
miǎo sú
cū sú
xún sú
biān sú
xùn sú
dùn sú
fēng sú
báo sú
xiāng sú
dǔ sú
习俗xísú
(1) 风俗习惯
例文化习俗英custom;convention⒈ 习惯风俗。
引《荀子·大略》:“政教习俗,相顺而后行。”
《史记·秦始皇本纪》:“遂登会稽,宣省习俗,黔首斋庄。”
唐高适《饯宋八充彭中丞判官之岭外》诗:“彼邦本倔强,习俗多骄矜。”
明刘基《送普颜子寿赴广西宪幕》诗:“偏方异习俗,赋性实同调。”
杨朔《上尉同志》:“他忽然张开胳臂,一把抱住我。这不是东方的习俗,但我们抱起来了,抱得紧紧的。”
⒉ 犹流俗。
引唐刘肃《大唐新语·著述》:“﹝河上公﹞以所注《老子》授文帝,因衝空上天。此乃不经之鄙言,习俗之虚语。”
某地区内的人们长期养成的习惯、风俗。
习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。
俗读音:sú俗sú(1)(名)风俗:世~|习~。(2)(形)大众的;广泛流传的:~话|~曲。(3)(形)庸俗:粗~|脱~。(4)(名)指没出家的人:还~。