shǐ chuán
shǐ rén
shǐ diǎn
shǐ wù
shǐ chén
shǐ mā
shǐ bàng
shǐ yòng
shǐ yáng
shǐ qián
shǐ mù
shǐ huàn
shǐ bì
shǐ néng
shǐ rán
shǐ jūn
shǐ nǚ
shǐ diāo
shǐ pìn
shǐ jìn
shǐ sǒu
shǐ jìn
shǐ lìng
shǐ de
shǐ fēng
shǐ zhě
shǐ kè
shǐ lì
shǐ qiǎo
shǐ jiǔ
shǐ fù
shǐ líng
shǐ lù
shǐ shì
shǐ tuán
shǐ bì
shǐ zhǐ
shǐ huan
shǐ qiǎn
shǐ fèi
shǐ xiāng
shǐ xìn
shǐ pāi
shǐ yào
shǐ yì
shǐ jiè
shǐ jié
shǐ cái
shǐ qì
shǐ jìn
shǐ guāi
shǐ guān
shǐ guǎn
shǐ chē
shǐ cháng
shǐ qiāng
shǐ fàn
shǐ huài
shǐ yáo
shǐ jiā
shǐ quǎn
shǐ yuàn
shǐ xià
shǐ xìng
shǐ hè
shǐ de
shǐ xīng
shǐ bàn
shǐ dào
shǐ mǎ
shǐ shǔ
shǐ huài
shǐ mín
shǐ mìng
diāo guāi
xiāng guāi
chǒu guāi
shí guāi
yǎn guāi
shāng guāi
nòng guāi
jìn guāi
lí guāi
bèi guāi
zuǐ guāi
bì guāi
tǎo guāi
dǎ guāi
hǎo guāi
mài guāi
yǎn guāi
wō guāi
cí guāi
kuáng guāi
wú guāi
sā guāi
zhāng guāi
shǐ guāi
xiǎo guāi
jīng guāi
táo guāi
kuí guāi
chéng guāi
cháng guāi
fēn guāi
⒈ 卖弄聪明。
引元无名氏《碧桃花》第四折:“非是我假虚脾、爱使乖,也只怕粉脸香腮,引动你密意幽怀。”
明沉鲸《双珠记·师徒传习》:“小畜生,你会使乖,方纔把言语触我进去。”
《警世通言·王安石三难苏学士》:“东坡使乖,只拣尘灰多处,料久不看,也忘记了。”
卖弄聪明耍奸诈。
1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。
乖读音:guāi乖guāi(1)(形)不闹;听话:小宝很~;阿姨非常喜欢他。(2)(形)伶俐;机警:这孩子嘴~|上了一次当;他也学得~多了。(3)(形)〈书〉违反情理:有~人情。(4)(形)不正常,指性情、行为:~戾|~谬。